Tình Hận - Ranrin

Chương 62


trước sau


Một năm sau.

Ran vẫn không thể phản đối ý kiến của Phạm Thiên, hắn vẫn kịch liệt không đồng ý việc thu nạp thêm thành viên mới thế chỗ Rindou. Nhưng không thành công, ngày hôm nay sẽ là ngày tiếp nhận cốt cán tạm thời, hay nói cách khác là mới.

Tất cả đều ở trong phòng họp, sự yên lặng và im ắng vẫn bao trùm lên khắp căn phòng. Ran không thể ngồi im được nữa

"Mẹ kiếp, tên đó khi nào mới đến hả?"

Hắn quát lớn, Mikey điềm đạm cắn miếng taiyaki cuối cùng

"Mày bình tĩnh đi, sắp đến rồi."


Gần như các thành viên Phạm Thiên đều biết danh tính của thành viên mới lần này, ngoại trừ Takeomi, Kakuchou và Ran.

Cánh cửa phòng họp cót két mở ra, Ran với vẻ mặt cau có ngay lập tức ngước nhìn.

Mái tóc dài nhuộm đỏ thẫm, chiếc váy đen bó sát dài đến gần đầu gối. Bên trên là chiếc áo gile màu đỏ thẫm kẻ sọc dọc màu trắng đục, phía eo cố định bằng chiếc thắt lưng có phụ kiện giữ súng.

Kobayashi Rei!!!

Trong ba người không biết sự hiện diện này thì người hoang mang và tức giận nhất có lẽ là Haitani Ran. Trán hắn đã nổi gân xanh khi thấy cô ta ngồi vào vị trí em trai và đương nhiên nó ngay cạnh hắn

"Boss, chuyện này là sao? Cô ta... Cô ta...?!"

Ran lắp bắp nhìn về phía Mikey, không thể nào có chuyện ấy được. Không thể nào hắn cho phép điều này xảy ra

"Bình tĩnh đi Ran." Lại là Mochizuki lên tiếng.

Không chỉ Ran mà Takeomi và Kakuchou cũng bất ngờ, tất cả ba người họ đều có cùng suy nghĩ

*Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?!


Ran đứng phắt dậy, chỉ tay vào mặt Kobayashi Rei rồi hét ầm lên

"Cô ta là người của Thạnh Giá đấy? Là con của Kobayashi Ohana?! Không những vậy, tại sao một con đàn bà lại ở đây? Từ bao giờ mà Phạm Thiên lại thối nát đến mức dung nạp cốt cán là một con đàn bà?!!!"

Cạnh

Kokonoi đã đứng dậy và đi về cạnh hắn lúc nào không hay, cây súng lục đã ghì bên thái

dương

"Cất câu "Từ bao giờ Phạm Thiên lại thối nát" đi Haitani."

Ran nhìn hắn, hơi thở trở nên dồn dập. Không phải hắn sợ mà là hắn đang tức giận

"Koko, về chỗ của mày đi." Sanzu cất giọng, có vẻ hôm nay gã khá điềm tĩnh.

Ran thở dốc, hắn nhìn chăm chăm về phía Mikey chờ đợi câu trả lời. Không màng đến chuyện ngồi xuống

"Tao biết mày bất ngờ nhưng mà..."

"Mày im đi, tao muốn nghe Thủ Lĩnh giải thích chuyện này!!!"

Ran cắt ngang lời Mochizuki nói, ai cũng biết Mochi là gã thâm độc. Hành hạ và hành trăm cách xử lí xác chết, giờ đây lại câm nín trước lời nói nóng giận của Ran.


Có lẽ gã hiểu được một phần nỗi đau của Ran, nếu không bình thường thì đã cho hắn một cước rồi.

Ánh mắt mong chờ sự giải thích đến từ phía Sano Manjiro vẫn chưa dừng lại, Mikey thở dài. Cậu liếc nhìn tất cả, dừng lại ở Kobayashi Rei, cuối cùng dừng lại trên đôi mắt tím đang giận dữ kia của Ran

"Mày bình tĩnh ngồi xuống đi rồi tao nói."

Đôi vai Ran run rẩy, cơ thể hắn giờ đây cảm nhận được sự kinh tởm và ghét cay ghét đắng Kobayashi Rei. Người đàn bà đã coi như gián tiếp khiến Rindou trở thành người thực vật.

Ran cau có ngồi xuống cạnh đấy, tránh xa cô ta nhất có thể. Lúc này trong đầu hắn sực nhớ lại lời nói một năm trước của Rei


"Thôi nào, đừng làm ra cái bộ mặt thế chứ. Chúng ta sắp trở thành người quen rồi mà!"



"Rất mong được anh chỉ bảo, Haitani Ran!"



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện