Sanzu đi xuống dưới bếp, gã thấy Ran đang ngồi ở bàn ăn tay bấm điện thoại không ngó ngàng gì đến ai
"Bình thản gớm nhỉ?"
Sanzu kéo ghế ngồi đối diện hắn, Ran nheo mắt
"Ý mày là sao?"
Haruchiyo cười phá lên
"Hahahaha, xem thằng hề nào nói ghét đồng tính và tình cảm loạn luân mà lại đè đứa em trai ra vấy bẩn nó nhỉ?"
Nghe đến đây hắn ta bất ngờ mở to mắt, mặc dù hôm qua có bị chuốc thuốc nhưng ý thức hắn vẫn chưa mất hoàn toàn. Nhưng tại sao Sanzu lại biết chuyện này?
"Tao thấy thật nực cười làm sao, bị bỏ thuốc không đi tìm gái mà lại mò đến thằng em trai?"
Ran bắt đầu bối rối, hắn cũng không hiểu tại sao hôm qua mình lại cư xử lạ tới vậy
"Thằng bé...đâu rồi?"
Sanzu một lần nữa cười lên, thậm chí còn cười lớn hơn
"Ồ, sẽ như thế nào khi để Boss biết chuyện mày nói dối ngài ấy chuyện Rindou đi công tác xa? Sẽ thế nào khi biết cặp đôi Haitani tâm đầu ý hợp này lại hành hạ nhau nhỉ? Hửm?"
Ran tức giận đập bàn hét lớn
"Mày đừng có mà hé nửa lời, chắn chắn em tao ở phòng của mày. Tạm thời mày giữ nó hộ tao..."
Sanzu như tức điên lên lao tới đấm vào má hắn một cái rồi lập tức đè xuống đất
"Mày chẳng lẽ bị chuốc thuốc đến ngu người rồi à, tao biết nó là đồng tính nhưng nó không có nhu cầu cho chuyện ấy. Hơn nữa nó nói thích mày nhưng cũng không mong đấy là cách mày thể hiện, tao nói trước cho mày biết là sau việc lần này ít nhiều tâm lí nó cũng bị ảnh hưởng. Thậm chí có thể nó còn từ mày làm anh, tốt hơn hết mày nên suy nghĩ lại hành động của mày và xin lỗi nó cho tao."
Hắn ta cứng đờ người không phản bác được gì, Haruchiyo đứng dậy rồi bỏ đi mất. Hắn-Ran ngồi dậy rồi bắt đầu cảm thấy bối rối, thật sự thì chính hắn còn không biết tại sao hôm qua lại tìm đến Rindou
*Mình bị cái gì thế này, rõ ràng ghét chuyện đấy nhất mà. Không lẽ...
Không suy nghĩ linh tinh nữa hắn lật đật đi lấy nước rồi lên phòng.
Nằm trên giường Ran để tay lên trán, hắn không biết rốt cuộc tại sao hôm qua lại hành động lạ tới vậy. Hắn nghi ngờ 96% là bị bẻ cong mất rồi, chứ nếu không tại sao lại