Ba tháng sau.
Đã tròn một trăm ngày kể từ khi Tú Tú trút hơi thở cuối cùng, Đàm mang một bó hoa Tử Đằng tươi mới đến đặt trước mộ phần nàng, quyến luyến vuốt ve thạch bi một hồi rồi rời đi.
Lúc này gã đang ngồi trong tĩnh thất, ngơ ngác, trống rỗng nhìn về phía vô định.
Tâm Ma càng ngày càng lớn, gã không thể tập trung tu luyện, lại càng không thể nghiên cứu chế luyện pháp khí hay thực hiện bất kỳ công việc nào khác.
Trong đầu chỉ toàn những tính toán kế sách quay lại Mã Gia mà lật tung nó lên, băm vằm Mã Thái cũng như Mã phu nhân thành vạn đoạn.
Hình ảnh những người thân thích hiện về liên tục, trong đó có cả thân mẫu, Tú Tú, Thanh Mai tỷ tỷ, mặt mũi họ vặn vẹo rồi tất cả đều biến thành Lệ Quỷ.
Đầu óc gã đau nhức quay cuồng với những máu me chém giết điên loạn.
Phải chấm dứt tình trạng này để tiếp tục sống, vậy phải chấm dứt nó bằng cách nào đây? Đại Bi Chú của phật môn gã đã thử nhưng chẳng mấy tác dụng, những công pháp tu luyện thần niệm cũng chẳng ích gì, có khi lại làm ma tính thêm bộc phát.
Dù sao người chết cũng đã về với cát bụi rồi, gã vẫn phải tiếp tục sống, phải mạnh lên để đòi lại mối hận sâu như biển này.
Nhưng tâm ma quấy nhiễu rất mạnh, gã không thể tập trung, suốt ba tháng qua chỉ ra vào ngẩn ngơi rồi lại tản bộ ra bờ hồ hằng đêm, ngồi trầm mặc bên mộ phần Tú Tú.
Gã cần phải thay đổi, cần phải vượt qua chướng ngại này.
Bất giác trong một tia hoài niệm, gã chợt nhớ ra Hãn Âm Tịnh Thủy, linh thủy có khả năng chống lại tâm ma quấy nhiễu, liệu đây có phải là cứu cánh cho cuộc đời gã? Có điều, Hãn Âm kia là thứ chỉ dành cho Ma Tu, thuần tu như gã động vào liệu có ảnh hưởng? Dẫu vậy, cũng phải thử một lần cho biết, gã không muốn việc tu luyện bị đứt đoạn do tâm ma quấy nhiễu.
Đàm bỏ ra một bình Hãn Âm, gã mở nắp, thứ dung dịch đặc sệt bên trong tỏa ra một mùi gay gay xộc thẳng lên mũi.
Gã nhăn mặt, thứ này khẳng định sẽ rất khó nuốt, lại là ảnh hưởng đến lục phủ ngũ tạng nghiêm trọng, bởi trong người gã không hề có ma khí.
Nhưng gã vẫn còn Quang Điểm phía sau hậu thuẫn, vậy là gã nhắm mắt làm liều, đưa bình Hãn Âm Thủy lên nuốt lấy một ngụm.
Rồi Đàm lại dựa theo khẩu quyết Từ Bi Chú của phật môn mà tụng niệm, tràng hạt Hoàng Đàn Mộc của Chân Quang Đại Sư cũng được gã lấy ra vân vê trên tay.
Tác dụng của Hãn Âm Thủy quả đúng như lời đồn.
Sau khi bị quang điểm hấp thụ và chiết xuất, nó hòa quyện vào nguồn pháp lực trong thể nội, đầu óc gã dần trở nên thanh tỉnh hơn nhiều, tâm ma không còn quấy nhiễu nữa.
Tuy nhiên, tác hại của việc cắn nuốt thứ Âm Thủy này cũng không hề nhỏ, cơ thể gã đau nhức tê bại và run lên từng hồi.
Dưới tác dụng thần kỳ của Âm Thủy, hai tháng sau, tâm cảnh của Đàm đã trở về với trạng thái toàn thịnh, họa ngầm cũng chưa thấy xuất hiện, những cơn đau toàn thân cũng giảm bớt đi rất nhiều.
Trong quãng thời gian này, gã liên tục phục dụng đủ loại linh tài tạp nham; Không Gian Ánh Linh, Kim Hàn Trọng Thủy, Tề Thái Tửu, Hãn Âm Tịnh Thủy… Quang Điểm trong đan điền như một đứa trẻ tham lam háu đói, nó hấp thụ hết nhưng tuyệt nhiên chẳng mảy may thay đổi hoặc đột phá gì.
Chỉ có khối giả đan Thần Thú Hỏa Kỳ Lân là mỗi lúc một lớn hơn, cũng sắp sửa chuyển sang thể rắn, đại biểu cho việc kết đan, đột phá cảnh giới Đại Linh Sư.
Đã đến lúc gã bắt tay vào công cuộc tế luyện lại Nguyên Bảo Tiền và Thụ Thiên Ấn.
Bốn con mắt Văn Diêu Tri Chu cùng với cặp Tử Hoằng Mục của Vện Kim Xà, cộng thêm khối Ngũ Quang Thạch cực lớn, tất cả đều được gã lên dự án từ khá lâu rồi.
Đàm lấy ra mộc hạp từ trong không gian giới chỉ, bóc đi lớp phong ấn, tùy tiện nhón lấy một con mắt tròn lớn đang tán phát lục quang nhàn nhạt.
Gã đưa lên xem xét, đảo qua đảo lại rồi truyền vào đó chút pháp lực.
Con mắt sáng lên, chiếu những tia lục quang êm dịu vào vách động, nó tạo lên một khoảng ánh sáng màu lục với những đường quang tuyến đan xen như tổ ong, rất giống tạo hình của Lục Mạch Tinh Thuẫn.
Thần niệm Đàm được phóng thích đảo qua đảo lại trong những tia sáng đó, quả thật có chút trì trệ, tất nhiên không thể so sánh với lúc Văn Diêu Tri Chu thi triển ra kết giới được.
Nghiên cứu, thử đi thử lại mất một ngày, rốt cuộc Đàm cũng bắt tay vào công việc.
Trước mặt gã lúc này là đồ án phác thảo hình ảnh chi tiết của đồng tiền mới với lít nhít chú thích, Tụ Linh Trận được kích phát, Minh Đạo Nguyên Bảo Tiền trong tay áo bay ra huyền phù trôi nổi bên trong.
Sau đó là liên tiếp bốn khỏa nhãn cầu Văn Diêu Tri Chu, bảy chiếc lông Thất Thải Hồng Kiều trên đầu Chuyên Ngung dị thú và một số ít khoáng tài phụ trợ.
Ngọc Hân Linh Hỏa bay ra thành đoàn, không gian động phủ lập lòe trong ánh sáng đỏ và tiếng xèo xèo vang lên không ngừng.
Bảy ngày sau, Đàm Phi mệt mỏi vươn vai, khuôn mặt gã trông tiều tụy hốc hác.
Trên tay gã là một đồng xu mới toanh, sâu trong ánh mắt là sự hân hoan khó diễn tả.
Minh Đạo Nguyên Bảo Tiền giờ đã mất đi màu xích hồng nguyên bản mà chuyển sang màu vàng, hệt như một đồng tiền được đúc từ vàng ròng.
Kích thước lớn hơn trước, đồ hình chim Lạc từ bốn chuyển thành tám.
Mặt sau không còn chữ Minh Đạo Nguyên Bảo nữa, thay vào đó là bốn điểm hình bầu dục màu lục nhạt, nhìn kỹ hóa ra lại chính là bốn con mắt của Văn Diêu Tri Chu.
Trong lúc chế luyện lại, suýt chút nữa gã đã làm hỏng đi một con mắt, may sao vẫn còn kịp sửa sai.
Nguyên Bảo Tiền giờ đã cải tên thành Lạc Việt Kim Tiền, ngoài công năng phòng ngự, nó còn có thể đem ra tấn công làm đòn sát thủ, bởi đã được trang bị thêm bốn con mắt bá đạo của dị thú Văn Diêu Tri Chu.
Gã ném đồng xu lên trên đầu, điều động thần niệm, Lạc Việt Kim Tiền xoay chầm chậm, huyễn hóa ra tám cái hư ảnh Lạc Điểu với đầy đủ thất thải quang mang vờn quanh, chúng cất lên những tiếng kêu thanh thúy sống động như thật.
Tiếp đến bốn con mắt màu xanh lục bắt đầu nhấp nháy, chiếu xạ xuống đầu gã một khoảng ánh sáng mờ