Nhị hoàng tử chợt thốt lên:
- Phụ Vương! Có cần thiết phải làm vậy không?
Long Vương đưa ánh mắt nghiêm nghị về phía Ảnh Quân, ngữ điệu có đôi chút không hài lòng:
- Hắn có công lớn với bản tộc, đương nhiên được hưởng chế độ và quyền lợi giống như người của Thanh Giao Tộc…
Nhị hoàng tử cúi mặt lặng thinh, những đồ vật kia phải có giá trị rất lớn mới khiến hắn thất thố như vậy?
Ba món đồ vật huyền phù trước mặt Đàm Phi đều là tài liệu quý giá tại hải vực;
Một viên bạng châu (1) đen tuyền lớn bằng nắm đấm, phát ra thủy linh khí mãnh liệt.
Dưới góc nhìn của một gã Đả Thiết Sư, viên ngọc trai đen kia đúng là tài liệu luyện bảo có thuộc tính thủy vô cùng trân quý.
Tiếp đến là một đôi hài được làm từ da rắn, Đàm có thể thấy rõ lớp lân phiến mờ mờ màu xám ẩn hiện.
Đôi hài trông có vẻ đơn giản nhưng đây đúng là một món pháp khí phi hành đã tiệm cận cấp độ pháp bảo.
Pháp bảo phi hành khác với khí cụ phi hành cùng cấp, nó phụ thuộc vào linh lực của người sử dụng, nhanh chậm cũng do người sử dụng, là đồ vật mà khí cụ không thể đem ra so sánh.
Cuối cùng là một cây tam tiêm thương màu trắng với những lằn điện quang nhấp nhá.
Thứ này chắc chắn có khả năng phóng thích lôi điện cực mạnh, cũng tiệm cận cấp độ pháp bảo rồi.
Nếu vật này được đem đi đấu giá, hẳn sẽ gây ra một trường tranh đoạt đến máu chảy đầu rơi.
Đàm đã có Ly Tử Thần Lôi trong thể nội, Thụ Thiên Ấn cũng có công năng phóng thích lôi điện, vậy nên chuôi tam tiêm thương kia chẳng có chút giá trị nào đối với gã.
Còn đang lưỡng lự, bất giác Đàm chú ý thấy ánh mắt của Huyền Lão đảo đảo như ra hiệu, rồi hướng về phía đôi hài da rắn.
Tu tiên không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, chả có kẻ nào đáng tin cả, nhưng gã có cảm giác như lão yêu nhân kia là một mắt xích quan trọng trong cuộc nội đấu giành quyền lực.
Tình huống không tiện để truy vấn về những đồ vật trước mắt, Đàm Phi đánh bạo chỉ về đôi hài da rắn:
- Đa tạ ân điển của tiền bối người, tiểu nhân hợp nhãn với món pháp khí phi hành này.
Long Vương vuốt chòm râu cước gật đầu:
- Sáng suốt… đây chính là Lợi Thủy Hài, được chế từ da của Phi Thiên Xà, yêu thú có độn tốc phi hành nhanh nhất Vô Biên Hải.
Được rồi! thu đồ vật lại đi…
Đàm Phi ôm quyền cảm tạ rồi không khách sáo cất Lợi Thủy Hài vào giới chỉ.
Gã không có ngu mà để lộ ra Tản Viên Giới, rồi sau này lại rước họa vào thân, cẩn tắc vô ưu luôn là kim chỉ nam cho những hành động của gã.
Tam Thái Tử chớp thời cơ vội bước lên, hắn lấy ra chiếc vỏ sò, mở nắp.
Bên trong linh khí tỏa ra mạnh mẽ đến dọa người, tất cả đều tập trung đổ dồn về đồ vật trên tay hắn, có giọng nói thảng thốt:
- Tử Phát Nhân Sâm… không ngờ thứ này vẫn còn lưu lạc tại hải vực!?
Khắp ngọc điện là những tiếng xì xầm bàn tán cùng cảm thán.
Thứ trên tay tam thái tử là một gốc linh sâm có hình dạng gần giống với hình người, toàn bộ gốc linh sâm có màu tím, tán phát tử quang, đây đích thị là Tử Phát Linh Sâm hai ngàn năm tuổi.
Kiến thức của Đàm không phải tồi, gã biết giá trị luyện đan của thứ này là như thế nào, có tinh thạch hoặc mặc kim cũng chưa chắc mua nổi.
Thanh Tuyền nghiêm trang dâng gốc linh sâm lên lão long vương bằng hai tay:
- Phụ Vương! Hài nhi cùng ngũ muội kính dâng lên người chút lòng hiếu thảo, những mong phụ vương phục dụng, hòng kéo dài thêm vài chục năm thọ mệnh.
Long Vương không những vui vẻ mà còn nổi giận xung thiên, lão vỗ mạnh lên long ỷ khiến cả tòa ngọc điện rung lắc dữ dội, miệng mắng nhiếc văng cả nước bọt:
- Ngu xuẩn… thật quá ngu xuẩn… Mạng các ngươi quý hơn hay là mười năm thọ nguyên của ta đáng giá hơn? Chẳng may hai người các ngươi rơi vào tay đám Vện Kim chó má kia, hậu quả sẽ như thế nào?
Tam thái tử vội quỳ mọp xuống dập đầu ba cái:
- Hài nhi biết tội, mong phụ vương trách phạt!
Sâu trong mắt hắn còn ánh lên tia mừng rỡ.
Ở tuyến bên kia, nhị hoàng tử vốn định lực cực tốt nhưng vẫn phải nhăn trán.
Người tinh tế có thể thấy được diễn biến tâm lý phức tạp từ phụ tử Thanh Giao này.
Long Vương mắng mỏ như vậy nhưng kỳ thực lão đang ngầm nâng tầm uy tín cho Tam Thái Tử, điều này đương nhiên khiến nhị hoàng tử không thoải mái chút nào.
Có thể thấy, Long Vương mặc dù là người đứng đầu Thanh Giao tộc, cùng một phe với người kế vị là Tam Thái Tử.
Phe còn lại là nhị hoàng tử đang được lòng tất thảy bá quan và tộc nhân Thanh Giao.
Không biết còn phe phái nào nữa không? Bởi Đại Công Chúa Thanh Mẫn vẫn chưa xuất hiện.
Đàm Phi đã sơ bộ nhìn ra được sự phức tạp trong mối quan hệ tại vương tộc Thanh Giao kia, điều cốt lõi lúc này là gã phải chọn đi theo phe nào mà thôi.
Nhân vật Huyền Lão cũng đáng để lưu tâm, chẳng biết lão thuộc phe nào? Lại có vẻ như mang trên người rất nhiều điều thần bí.
Lão Long Vương sau khoảnh khắc động nộ đã yên vị trên long ỷ, ánh mắt lạnh lẽo lướt khắp ngọc điện không bỏ sót một ai, sau đó từ tốn:
- Tam Tuyền đứng dậy đi, hôm nay nể tình có Đam Săn tiểu hữu, tha ngươi một lần.
Sau này còn tái phạm, tội sẽ tính gấp đôi.
Dừng lời để cho Thanh Thuyền đứng dậy sửa sang y phục, Long Vương nói tiếp:
- Thất hoàng tử Kim Thánh Tộc cùng đám lâu la bị quân ta đánh chết, tổn thất thảm trọng như vậy, rất có thể lão quái Kim Khôi sẽ bày mưu trả đũa tộc ta.
Vậy nên các ngươi cần đề cao cảnh giác.
Kể từ hôm nay, vệ binh cảnh giới sẽ tăng lên gấp đôi.
Các thành viên trong hoàng tộc bị cấm túc tại thủy vực của Thanh Giao tộc, cấm không được ra ngoài thủy vực khác.
Tên yêu nhân Vện Kim Xà thủ lĩnh bị Đàm Phi đánh chết lại là thất hoàng tử Kim Thánh Tộc.
Vậy còn tên yêu nhân Kim Hoằng bị gã đánh chết tại Băng Hỏa Đảo? Hai tên này có khuôn mặt giống nhau, đều có thần thông tương đồng.
Trong tấm kim bài trên người Kim Hoằng còn khắc chữ Kim Thánh rồi cái gì là vương tộc? Đàm có thể rút ra kết luận, gã đã đánh chết hai tên yêu nhân vương tử của tộc Kim Thánh.
Sớm muộn gì thì việc gã diệt sát hoàng tử Kim Hoằng cũng bị bại lộ.
Với sự trùng hợp ngẫu nhiên này, coi như gã đa kết oán rất sâu cùng tộc loại