Hai canh giờ sau, thủy đĩnh đi vào vùng có ánh sáng le lói, tốc độ cũng giảm dần.
Qua ô cửa nhỏ, Đàm Phi có thể thấy được quang cảnh sinh động bên ngoài; Lác đác đền đài lung linh, lầu các huyền ảo, kiến trúc lại thập phần lạ lẫm, khác hoàn toàn với kiến trúc từ nhân loại.
Cây cỏ thủy sinh đầy màu sắc đu đưa theo dòng thủy lưu êm đềm.
Từng đoàn thủy tộc bơi lội di chuyển quanh mạn tàu rất có ý tứ.
- Đã đến Long Cung? - Đàm Phi hỏi một câu có vẻ vô nghĩa.
Thanh Tuyền gật đầu xác nhận:
- Đã vào trung tâm Thanh Giao Tộc.
Lát nữa, khi diện kiến phụ vương và đại tỷ Thanh Mẫn, Đam Săn huynh nên cẩn trọng lời nói một chút.
Giao Tộc nói riêng và hải tộc Hoàng Sa nói chung rất có ác cảm với Yêu Tộc, đặc biệt là những thứ liên quan đến Thần Tộc.
Không cần Thanh Tuyền nhắc nhở, Đàm Phi hiểu hoàn cảnh của gã lúc này, vậy nên mọi hành động và lời nói đều phải tính toán cẩn trọng hết mức.
- Đa tạ Thanh Tuyền đệ đã chỉ điểm, ta tự biết chừng mực…
Thanh Tuyền chuyển sang truyền âm:
- Còn một điểm quan trọng… Đam Săn huynh vạn lần không nên tin tưởng đi theo nhị ca… tâm ý của ta chắc huynh đã hiểu!?
Đàm không có trả lời, gã chỉ cười nhẹ gật đầu đồng tình.
Lưu lạc đến vùng hải vực xa lạ này, dẫu không bị đem ra hành quyết thì cũng làm thân trâu ngựa cho hải tộc mà thôi.
Trừ khi gã chứng minh được một thân phận cực kỳ khủng bố, khiến cho tất cả hải tộc Vô Biên Hải phải thực sự kiêng nể.
Mường tượng ra viễn cảnh bị cuốn vào màn nội đấu của nhị hoàng tử và tam thái tử, sớm muộn gì gã cũng phải lựa chọn theo phe nào.
Chỉ một tính toán sai lầm, có lẽ sẽ phải trả giá bằng mạng sống.
Nhị hoàng tử Thanh Ảnh Quân cùng ngũ công chúa Thanh Vân sánh vai bước ra từ tĩnh thất duy nhất, đám hải tộc lâu la vội đứng dậy tỏ ra thành thật cung kính.
Kể cũng lạ, theo như cách xưng hô của huynh muội nhà họ Thanh, Thanh Tuyền tuy mang thân phận tiểu đệ nhưng lại có tước vị Thái Tử, đương nhiên sẽ là Long Vương đời kế nhiệm.
Trong khi Thanh Ảnh Quân khí chất ngời ngời, là kẻ có tu vi cao hơn, có định lực tốt hơn lại không được lựa chọn.
Mà thái độ của đám hải tộc có vẻ sùng bái vị nhị hoàng tử hơn tam hoàng tử rất nhiều.
Không hẳn là do tu vi chênh lệch, đây là sức hút nhân tâm, biểu hiện của vị quân vương chân chính.
Tóm lại, trong cuộc cung đấu giành giật vương vị, Thanh Tuyền là kẻ triệt để yếu thế, mặc dù tước vị đang nằm trong tay hắn.
Tiềm Thủy Đĩnh dừng lại tại một cầu cảng lơ lửng giữa không trung, Đàm Phi đứng trên cảng quan sát mà không khỏi choáng ngợp.
Ở đây, thủy linh khí, mộc linh khí cực kỳ dồi dào.
Trước mắt gã xuất hiện cơ man nào là thủy tinh tháp, san hô lầu...! Tất cả được xây dựng trong một phiến không gian rộng lớn.
Điều thần kỳ ở chỗ, phiến không gian này như một chiếc bát úp lên đại địa dưới đáy hải để, bên trong là không khí và linh khí, chẳng có một giọt nước nào có thể phạm vào.
Phía ngoài kết giới chính là đại dương mênh mang, sinh vật phù du cực lớn, thủy quái, thủy sinh vật muôn hình vạn trạng đang bơi lội tung tăng, cảnh trí thanh bình thơ mộng chẳng bút nào tả xiết.
Nhóm hải tộc cảnh giới tại cầu cảng đều quỳ mọp xuống khi thấy nhị hoàng tử bước ra khỏi khoang tàu, trong khi tam thái tử là người bước ra trước cùng Đàm cũng chỉ nhận được một cái xá dài đầy cung kính.
Đàm ý nhị liếc qua phản ứng của Thanh Tuyền, nếp nhăn trên trán hắn chỉ xuất hiện trong một khoảnh khắc cực kỳ ngắn ngủi, nếu không tinh ý thì khó có thể nhận ra diễn biến tâm lý phức tạp đó.
Một đầu Hải Diêu Ngư cực lớn từ xa bay tới, trên lưng cõng hai đoàn thị nữ hải tộc xếp hàng nghiêm trang.
Một tên hải tộc cấp ba thân rùa đầu người đứng giữa cung kính:
- Lão nô tham kiến ba vị hoàng gia! Hiện Long Vương đang rất mong mỏi tin tức tam vị điện hạ, mời chư vị hồi cung ngay cho!
Lão nhân quy khom người bái dài, ánh mắt sâu sắc đảo về phía Đàm Phi đầy ý tứ.
Thanh Tuyền truyền âm bên tai Đàm:
- Lão vốn mang huyết thống Kim Nhãn Huyền Quy, được coi là vương giả của Quy Tộc.
Ba năm trước đột phá lên cấp bốn thất bại, thật là quá đáng tiếc.
Hiện lão đang là quân sư cho phụ vương, một tay thâu tóm khá nhiều quyền lực tại Thanh Giao Long Cung.
Sau này Đam Săn huynh cứ gọi là Huyền Lão…
Kim Nhãn Huyền Quy được coi là chi tộc mạnh mẽ nhất, là vua của loài rùa.
Tương truyền, giống huyền quy này phải lên đến cấp ba mới mở ra Kim Nhãn, có thể bằng một ánh mắt mà biến đối phương thành kim loại.
Cấp năm mới có thể hóa hình, lão già kia đương nhiên là một tên yêu nhân chứ không phải Kim Nhãn Huyền Quy chân chính.
Đúng là khí tức phát ra từ cường giả, dù sao lão cũng đã bước chân vào cảnh giới cuối cùng Đại Linh Sư viên mãn rồi.
Nếu phải đối chiến cùng lão, Đàm Phi cảm thấy không thể nắm chắc phần thắng.
Đoàn người ngự trên lưng Hải Diêu Ngư bay tiếp về phía trung tâm kết giới, đám thị nữ lấy ra những thứ nhạc cụ như vỏ sò, vỏ ốc… tấu lên vài bản nhạc du dương khiến cho tâm thần người nghe thêm thanh tỉnh phấn chấn.
Xuất hiện trong tầm mắt Đàm Phi là một khối vỏ ốc khổng lồ trắng tinh, đỉnh chóp không biết được gắn thứ gì mà tỏa ra vạn đạo hào quang, chiếu sáng nguyên một vùng rộng lớn.
Hải Diêu Ngư dừng lại tại đại môn với hai hàng binh hà, giải tướng nghiêm trang.
Tất cả đều là hải thú cấp hai, như chịu sự điều khiển của kẻ nào đó, đám hải yêu này tiến thối rất có trật tự, cả tôm và cua đều dương những cặp càng cứng rắn lên vừa như nghênh đón, vừa như thị uy.
Huyền Lão rời khỏi lưng Hải Diêu Ngư, làm động tác mời rồi dẫn ba vị hoàng tử công chúa cùng Đàm Phi đi qua