Kim Hãn thoáng giật mình khi trông thấy hai cái bóng ma mị kia, chẳng hiểu vì sao trong lòng hắn bỗng dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Nhưng đó cũng chỉ là ý nghĩ thoáng qua, thực lực của hắn như thế nào hắn tự biết, dẫu đối thủ có thần thông yêu nghiệt đến đâu cũng chẳng thể thoát khỏi hai sát chiêu Đông Thần độc và Tử Hoằng pháp mục của hắn.
Mới đó mà hai gã thể tu đã đụng độ nhau, hai luồng lực lượng một vàng một đỏ bạo phát quang mang va chạm liên hồi nơi trung tâm chiến địa, những tiếng nổ đinh tai nhức óc kèm theo khí lãng bộc phát như sóng triều, kèm theo đó là tiếng gầm rú man dại xen lẫn tiếng cơ bắp va chạm ác liệt.
Hai cái bóng do Đàm Phi thả ra chính là Khốc Ly và Ngọc Hân, cặp ‘nô tài’ này khi xuất hiện đã chấn nhiếp đám hải tộc đương trường, kể cả Thanh Vân, Thanh Tuyền cũng không ngoại lệ.
Khốc Ly với hình tượng dữ tợn vỗ cặp cánh dơi lao thẳng vào đám Kim Thánh bằng tốc độ gần như là thuấn di, hai đầu hải yêu trúc cơ chưa kịp làm ra phản ứng gì đã bị song thủ đầy móng vuốt sắc nhọn đâm xuyên tim.
Chưa dừng lại ở đó, chiếc đuôi đầy gai xương của Khốc Ly chẳng biết từ khi nào đã vung vẩy một cái thi thể khác, hiện nó đã thành một chiếc túi da bọc lấy xương, gân cốt nhiễm độc hóa thành chất lỏng đen xì nhểu xuống, hòa tan cùng với nước biển mặn.
Mới có bấy nhiêu đó thôi mà đã dọa cho đám Kim Thánh sợ xanh mặt, chẳng tên nào dám đối đầu trực diện cùng ma vật này.
Kim Hãn mặc dù đối chiến cùng gã mặt sẹo nhưng mọi diễn biến chung quanh vẫn có thể thấy rõ, hắn thoáng cau mày, nhưng đang bị Đàm cuốn lấy chưa có dứt ra được.
Ngọc Hân mới xuất hiện đã huyễn hóa thành một hỏa nhân hình dạng giống hệt Đàm Phi, Liệt Không Đao vung vẩy trên tay thập phần thành thục, lập tức triển ra sát chiêu Hoa Lạc Quỷ Môn.
Đây đang là trung tâm của Nham Vực, hỏa khí rất vượng, Ngọc Hân vốn là hỏa linh, lại dụng thần đao hệ hỏa, Hoa Lạc Quỷ Môn có thể coi như đã phát huy tối đa tác dụng.
Hàng ngàn đóa hoa đỏ thắm nở rộ trong phương viên một mẫu, mang theo nhiệt lượng nóng bỏng rơi xuống như mưa hết lớp này đến lớp khác.
Sáu người Thanh Giao tộc vì đó mà cũng được giải tỏa áp lực, mỗi người chỉ phải đối chiến cùng một tên Kim Thánh mà thôi.
Diễn biến chính vẫn là cuộc chiến giữa Đàm Phi và Kim Hãn.
Ở trong quầng sáng giao thoa màu cam nhạt, hư ảnh Kỳ Lân cùng cự xà quấn lấy nhau, những tiếng nổ rầm rầm vang lên không ngớt.
Cận chiến vốn là sở trường của hai đối thủ, Đàm Phi phải sử dụng đến cả Toái Giáp Công mà cũng chỉ ngang tay với Kim Hãn, tên này phải nói là dạng trâu bò nhất trong những địch thủ mà gã từng đối mặt.
Ám khí cũng chẳng thể đem ra bởi chúng đều được tẩm độc Đông Thần, sẽ chẳng có tác dụng đối với những kẻ sinh ra loại độc tố này, quyền cước và móng vuốt sắc bén hiện đang là vũ khí chủ đạo.
Ở chiều ngược lại, Kim Hãn cũng đang đau đầu với gã Lân tộc ương ngạnh kia, luận về quyền cước, đối thủ còn có phần nhỉnh hơn hắn, chỉ có man lực trời sinh mới giúp hắn đánh ngang tay cùng đối phương.
Thế nhưng tốc độ di chuyển của đối phương lại linh hoạt đến khó tin, cùng với chiêu số hiểm độc cô cùng, rủi có trúng chiêu vào chỗ hiểm thì không tàn cũng thành phế.
Hiện chỉ còn cách áp sát hơn nữa, tung ra hai đòn sát thủ đã thành danh của tộc loại Vện Kim Xà, hai chiêu này thường giúp hắn lấy mạng kẻ thù trong những thời khắc mấu chốt.
Nhưng kẻ kia đã đánh chết em trai hắn là thất hoàng tử Kim Hưởng, khẳng định đã có kế sách phòng bị, muốn đoạt mạng gã mặt sẹo không phải là chuyện dễ dàng gì.
Mới chỉ nghĩ được đến đó thôi, hơi thở bỏng rát của Đàm Phi đã đến sau gáy Kim Hãn, quyền đầu màu đỏ trong suốt giáng xuống giữa mặt hắn.
Tứ hoàng tử Kim Thánh đưa trảo lên đón đỡ, cơ hội đã đến, hắn ngoạc cái miệng lớn như chậu máu lởm chởm răng nanh ra, một đoàn hắc khí cuồn cuộn tuôn trào bao lấy thân ảnh Đàm Phi.
Độc Đông Thần bắt đầu khuếch tán ra thủy giới rất nhanh, che lấp đi cả thân ảnh Kỳ Lân.
Kim Hoằng bên trong rú lên từng tràng man rợ, cơ thể hắn lại trương lên, vậy mà đã mọc ra thêm hai đầu bốn tay, lực lượng bạo tăng đến đáng sợ.
Ngay lập tức hắn lao về phía Đàm, sáu con mắt hình tam giác còn chớp động tử quang, rõ ràng là Tử Hoằng Pháp Mục đã được kích phát rồi.
Lạ một điểm là gã kia dường như miễn dịch với Đông Thần độc, điều này khiến Kim Hưởng trong lòng nóng như lửa đốt.
Đàm Phi cũng có tính toán của riêng gã, trận chiến này không thể dây dưa kéo dài mãi được, ngoài kia còn có Chương Bật rình rập, Cửu Thánh tộc cũng có thể kéo đến bất cứ lúc nào.
Việc gã thả ra cả hai chiêu bài áp đáy rương là Khốc Ly và Ngọc Hân cũng chỉ vì muốn kết thúc nhanh trận chiến này mà thôi.
Canh đến thời điểm Kim Hãn bột phát hết chiến lực, gã làm ra vẻ cố gắng chạy đông chạy tây tránh né Đông Thần độc xâm nhiễm, kỳ thực đang bố trí Thất Tinh Diệt Yêu Trận.
Kim Hãn quá trâu bò, cận chiến mà không chiếm được thượng phong có khi lại ăn đau khổ, vậy nên Thất Tinh Diệt Yêu chính là giải pháp hợp lý vào thời điểm này.
Kim Hãn sau khi thả độc và biến thân, trông thấy tên Lân tộc chạy loạn hết cả lên, ngỡ là đối thủ kiêng kỵ độc tố có lẫn trong nước biển, hoặc giả đã bị hình tượng cự xà ba đầu sáu tay dọa cho vỡ mật nên mới có ý thoái lui như vậy.
Chiến ý đang lên đến cao trào mà đối phương không có xông lên tiếp chiêu khiến nội tâm trở nên bức bối, hắn gầm lên lao về phía gã mặt sẹo quyết không cho đối thủ đào tẩu.
Đàm Phi đã bố trí xong pháp trận, thấy thân hình cơ bắp cuồn cuộn của tứ hoàng tử Kim Thánh lao tới chỉ nở nụ cười hồn hậu chất phác.
Tay gã nâng cây đoản kích Hoa Thiên lên, miệng phát ra một tràng chú ngữ ngắn gọn, đại địa chợt rung lắc rồi bỗng đâu bảy cây cột đá từ trong lòng dung nham trồi lên, không gian nhanh chóng biến đổi.
Ở bên ngoài vòng chiến, Thanh Tuyền với nhiều thủ đoạn khắc chế địch nhân đã diệt sát một tên yêu nhân Bạch Hoa Xà, ngũ công chúa