" Nhận được số liệu truyền đến từ Tỏa Nhãn 02, trên màn hình rada xuất hiện một chiến hạm, số 74000,3-3-4, thuyền trưởng, nhất định đây chính là tàu Cao Tốc, tuy rằng đã muộn ba ngày, nhưng vào lúc này, có thể đến theo phương hướng này, trừ nó ra, không có khả năng là thuyền nào khác."
"Không được đại ý! Mệnh lệnh Tỏa Nhãn 02! Mau chóng xác nhận này chiến thuyền đang tới, phân biệt hình dạng và mật mã, nếu như cần thiết, điều chiến đấu cơ tiến hành xác nhận bằng mắt thường. Cho đến trước khi xác nhận chính xác đối tượng, tàu Đại Thiên Sứ giữ nguyên mức báo động vàng." Diêu Phi Luân vẫn rất tỉnh táo, dường như không khí lạc quan xung quanh không hề ảnh hưởng đến cô.
"Vâng thưa thuyền trưởng." Sĩ quan thông tin trả lời, tuy rằng trong lòng vẫn không đồng ý với sự cẩn thận quá mức của thuyền trưởng.
Không bao lâu, bọn họ nhận được xác nhận từ Tỏa Nhãn 02, hình dạng và mật mã đều cho thấy chiến thuyền này chính là tàu Cao Tốc, trên khuôn mặt bình tĩnh của cô gái cũng xuất hiện một tia hưng phấn, cô lập tức hạ lệnh "Hạ mức báo động, thực hiện truyền thông tin định hướng, gọi tàu Cao Tốc, hạm đối hạm."
Tin tức phát ra không bao lâu, hầu như ngay lập tức, bọn họ nhận được phản hồi từ tàu Cao Tốc, kênh thông tin được thiết lập và truyền lên màn hình.
" Thuyền trưởng Kirk, xin chào ngài." Phi Luân đứng lên từ chiếc ghế dàng riêng cho thuyền trưởng," Đã lâu không gặp, hoan nghênh ngài trở về!"
"Cô...... Cô là......" Thuyền trưởng Kirk giật mình há hốc mồm, ông ta hồ nghi đánh giá cô gái đến nửa ngày, rồi mới hỏi với vẻ không tin vào mắt mình "Nếu tôi không nhìn lầm. Cô là thượng úy Hoa Vân Vân sĩ quan thông tin của tàu Người Giải Phóng thì phải? Sao bây giờ cô lại....."
Ông ta vẫn chưa quên rằng thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide đã nhiều lần nhắc tới cô gái này, khi tàu Người Giải Phóng hộ tống tàu Cao Tốc trong chuyến đi đến Liên Bang lần trước, ông cũng từng tận mắt chiêm ngưỡng kỹ thuật điều khiển chiến đấu cơ của cô, có thể nói ông rất có ấn tượng với Phi Luân.
"Quả thật ngài không nhìn lầm, tôi chính là thượng úy Hoa Vân Vân nguyên sĩ quan thông tin của tàu Người Giải Phóng, có điều Hoa Vân Vân là tên giả của tôi. Xin cho phép tôi một lần nữa tự giới thiệu chính mình. Thiếu tá Diêu Phi Luân, thuyền trưởng tàu Đại Thiên Sứ." Nhìn vẻ kinh ngạc đến cực điểm của thuyền trưởng Kirk, cô gái cũng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, cô cố nén cười, tuy là có một chút vất vả.
Thuyền trưởng Kirk dụi dụi mắt, tựa hồ vẫn không thể tin được, mới chỉ có một thời gian ngắn, cô gái này đã từ thượng úy trở thành thiếu tá, lại là thuyền trưởng một thái không mẫu hạm, thậm chí ông ta còn chưa bao giờ nghe nói có thuyền trưởng của thái không mẫu hạm có quân hàm thiếu tá. Nhưng, người đang đứng đối diện ông trên màn hình, quả thật là thuyền trưởng một tàu thái không mẫu hạm tên là Đại Thiên Sứ, quân hàm và huy hiệu trên quân phục của cô cũng xác nhận chức vụ và cấp bậc của cô gái, ông cũng không hề nghi ngờ thân thế của cô. Chỉ là, thuyền trưởng Kirk vẫn đang nghi hoặc, trước khi ông ta rời đi, Đồng Minh chỉ có hai thái không mẫu hạm tốc độ cao là tàu Kẻ Đột Kíchvà tàu Người Giải Phóng. Vậy chiếc chiến hạm mang tên Đại Thiên Sứ này là từ đâu ra? Mặc dù Đồng Minh vẫn đang tập trung đóng mới những chiếc thái không mẫu hạm tốc độ cao, từ lúc đó đến lúc kết thúc còn xa lắm, thời gian ông lưu lại Liên Bang không thể đủ để hoàn thành một chiếc.
" Chúc mừng cô, thuyền trưởng, chúc mừng cô được thăng chức lên vị trí thuyền trưởng một thái không mẫu hạm." Thuyền trưởng Kirk ổn định tâm trạng, tập trung suy nghĩ," Tàu Đại Thiên Sứ, nghe cái tên này tôi cứ cảm thấy quen thuộc."
"Đây là tên của một chiếc tuần dương hạm trước đây hay xuyên qua tuyến đường tử thần, nhưng không phải là tàu Đồng Minh mà là tàu Liên Bang, Phi Luân cũng từng đảm nhiệm thuyền trưởng chiếc tàu đó." Thụy Sâm chen vào đến giải thích.
"Đúng vậy, tôi nhớ ra rồi, chả trách lại quen thuộc đến như vậy, có thể đi lại trên tuyến đường tử thần không phải là chuyện mà tàu nào cũng làm được." Thuyền trưởng Kirk nở một nụ cười.
"Nhưng mà, thiếu tá Thụy Sâm Nepali Gore, sao anh lại có mặt ở đây? Jean-Bertrand Aristide chịu để cho anh đi sao?"
"Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide đương nhiên luyến tiếc, nhưng đây là lệnh đến từ tổng bộ, Phu nhân Almeida trực tiếp ký lệnh, thuyền trưởng cũng không có cách nào khác, hiện tại tôi thuộc biên chết tàu Đại Thiên Sứ, đảm nhiệm đội trưởng phi đội không quân số 9."
"Phi đội không quân số 9? Chúc mừng anh, chàng trai trẻ, khi bằng tuổi anh tôi còn xa mới được thành tích như thế." Thuyền trưởng Kirk hiểu ý nghĩa đằng sau chức vụ ấy, phi đội không quân, biên chế này trước đến nay chỉ duy nhất có ở hạm đội 7, đó là phi đội không quân số 17, hiện tại lại có một phi đội thứ hai, đừng nghĩ quân hàm hiện tại của Thụy Sâm chỉ là thiếu tá, ông có thể khẳng định một điều là với chức vụ của mình, chàng trai trẻ này sẽ có tốc độ thăng chức cực nhanh, có lẽ không đến một hai năm sẽ lên thượng tá, với độ tuổi của anh ta công thêm với chiến công, chỉ cần có thể còn sống sót sau chiến tranh, việc trở thành tướng quân trước ba mươi tuổi cũng không phải là chuyện không thể.
"Đáng thương cho Jean-Bertrand Aristide, những người anh ta coi trọng đều đã rời đi, hiện nay anh ta đang làm gì thế, có khỏe không?"
"Cái này......" Thụy Sâm ấp úng không biết nên như thế nào cho thuyền trưởng Kirk, anh biết hai người là bạn tốt.
"Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide bị thương, hiện tại đang chữa trị ở tổng bộ, khi ngài trở lại thiên hà New Siberia, có lẽ thuyền trưởng cũng đã khỏi hắn." Phi Luân trả lời thay anh.
"Bị thương? Sao lại bị thương? Vào lúc nào?"
"Trong nhiệm vụ hộ tống tàu Cao Tốc lần trước, sau khi chia tay, tàu Người Giải Phóng tiếp tục chấp hành nhiệm vụ điều tra, ở cổng siêu không gian JP3 thiên hà Xy-1987, chúng tôi lọt vào ổ phục kích của Đế Quốc, tàu Người Giải Phóng bị thương nặng, chúng tôi phải may mắn lắm mới thoát được."
" Thì ra là thế, không ngờ rằng xảy ra nhiều chuyện như vậy chỉ trong một thời gian ngắn,