Trong phòng họp của tàu Đại Thiên Sứ, một cuộc tranh luận sôi nổi diễn ra xung quanh vấn đề tấn công Trân Châu Cảng, không khí nóng bỏng không thua gì lần hội nghị trước, điều khác biệt duy nhất là lần trước họ thảo luận xem có nên tấn công hay không, còn lần này thảo luận xem tấn công như thế nào để đạt hiệu quả mà ít tổn thất nhất.
“Chuyện này cũng tương tự như bạn muốn ngựa phi nước đại nhưng lại bắt nó nhịn, không nói chính xác hơn là yêu cầu trâu phi như ngựa đồng thời không cho nó ăn, hây… trên đời có chuyện tốt thế sao? Thụy Sâm, tao thấy mày có thể tưởng tượng ra được tấn công căn cứ Trân Châu Cảng như thế nào cũng đã là khá lắm rồi, lần này không có vận may như lần trước, cho mày một đám mây đầy những khí thể dễ nổ và một hành tinh bất ổn định để gây nổ nữa đâu. Mày có giỏi thì phá hủy luôn mặt trời ở trung tâm thiên hà Shangri-La Blue một lần đi, khi đó Trân Châu Cảng cũng không tồn tại nữa, lại không thương vong gì! Thế nào hả, ý của tao không tồi chứ?” Đối với yêu cầu của Thụy Sâm đề ra, Robert Parnell chỉ trả lời bằng một giọng cười cợt.
Lắc đầu nhìn bạn, Thụy Sâm cũng chỉ biết cười khổ, lần thành công trước đây rõ ràng có công lao lớn của vận may, nhưng làn này quanh Trân Châu Cảng có thể nói là vườn không nhà trống, không gian thoáng đãng, đừng nói đến khí dễ nổ và hành tinh thể khí, cho dù là một bãi thiên thạch cũng chẳng có, thậm chí cả những đám rác vũ trụ lớn một chút cũng đã bị dọn sạch như chùi, hơn nữa quanh đó cũng không có cổng siêu không gian nào bí mật, các điểm theo dõi của Đế Quốc giám sát xung quanh từng giây một, chiến đấu cơ tuần tra thì có thể nói là không lúc nào không có, chí ít ở thiên hà Shangri-La Blue này, phi công Đế Quốc có lợi thế về hiểu biết hoàn cảnh hơn Đồng Minh. Nếu muốn dùng những chiêu cũ như lợi dụng chướng ngại vật tiếp cận rồi phát động tấn công là không thể, từ rất xa, đối phương đã có thể nhìn rõ bạn.
“Đó cũng là một ý kiến không tồi, cứ ghi nhớ ở đó, sau này chúng ta sẽ nghiên cứu kỹ hơn xem có khả năng thực hiện không.” Thụy Sâm ngán ngẩm nói, mặc dù bản thân anh cảm thấy nó căn bản là không có khả năng, nhưng phu nhân Almeida đã từng nói, không nên bỏ qua bất cứ ý kiến nào, khi xưa khi anh đề ra ý tưởng dẫn nổ hành tinh, chẳng phải cũng không ai dám tin sao? Ai mà biết thằng bạn anh có may mắn trúng số độc đắc không? Cho dù cuối cùng đánh giá là không thành công, cũng có thể thông qua các phương án khác nhau để có được linh cảm cũng nên.
“Mày… đúng là… thôi được rồi!” Robert Parnell ngớ người, anh chỉ tiện mồn nói thôi, không ngờ thẳng cha ấy lại coi là thật, anh ta chép miệng, khuyên can với Thụy Sâm vô hiệu, anh cũng chẳng nghĩ ra được cách nào hơn, thằng bạn anh lần này có thể nói là quyết làm cho bằng được, xem ra nếu chưa húc vào tường hắn chưa chịu quay đầu.
"Theo các thông tin tình báo về lực lượng đồn trú tại Trân Châu Cảng hiện nay, nếu tập kết hạm đội 7 của tướng quân Martin, hạm đội của chúng ta, còn có hạm đội hỗn hợp của tàu Người Giải Phóng, cùng với thái không mẫu hạm Người Thách Đấu vừa mới đóng xong. Nhân cơ hội Trân Châu Cảng không có sự yểm trợ của pháo chủ lực. Có lẽ cũng không phải không thể hạ nó, nhưng mà......" thiếu tá Wilson do dự một hồi rồi nói.
" Bất quá. Chúng ta sẽ phải trả cái giá nào? Để tôi nói thay luôn cho." thiếu tá Soros giành trước nói," Còn có, cho dù hạm đội chúng ta tập kết, hạm đội Đế Quốc sẽ ở đâu? Không tính các chiến hạm đang ở trong cảng sửa chữa, hạm đội đồn trú còn có ba chiếc thái không mẫu hạm và bốn chiến liệt hạm, đó là thái không mẫu hạm tiêu chuẩn đấy, mỗi chiếc đều mang nhiều hơn các thái không mẫu hạm tốc độ cao của chúng ta một liên đội chiến đấu cơ, cho dù chúng ta có ưu thế về chất lượng của Tia Chớp, nhưng Đế Quốc còn có thể được chiến đấu cơ của Trân Châu Cảng chi viện, theo tôi thấy, chúng ta có thể đột phá hạm đội để tới gần căn cứ, cũng đã xem như kỳ tích, chính diện tác chiến, chúng ta có bao nhiêu phần nắm chắc?"
"Cái này...... trước đây hạm đội 7 không phải đã từng dụ đại bộ phận hạm đội ở Trân Châu Cảng ra ngoài sao? Chúng ta có thể lại dụ chúng ra một lầ nữa."
" Nói nghe thì dễ." thiếu tá Khải Ân chen vào," Không phái ra một hạm đội chính quy, hạm đội Đế Quốc sẽ dễ dàng mắc mưu? Hạm đội 7 có lẽ còn khả dĩ, nhưng nếu hạm đội 7 dùng làm mồi nhử, Trân Châu Cảng cố nhiên thiếu hạm đội, nhưng chúng ta cũng không có hạm đội 7, không có nó chúng ta còn có thể làm gì?"
" Có thể chặt đứt tuyến tiếp viện cho Trân Châu Cảng? Nó dù sao cũng không phải là căn cứ sản sinh lương thực, nhân viên cũng cần ăn."
" Không có khả năng, chúng ta nhiều lắm cũng chỉ có thể quấy rầy hậu phương của Đế Quốc, yếu muốn hoàn toàn chặt đứt tuyến tiếp viện cho Trân Châu Cảng, chỉ bằng lực lượng hiện có là không thể, ấy là chưa nói nói, căn cứ dù sao cũng có dự trữ ít nhất có thể dùng hơn một năm, đợi đến lúc đó, phỏng chừng chúng ta cũng không cần nghĩ đến chuyện tiến công Trân Châu Cảng nữa." Phi Luân lắc đầu, sau khi nói chuyện với phu nhân Almeida, cô hiểu rõ, vấn đề khi đó có lẽ là xây dựng lại tổng bộ ở đâu.
"Hoặc là, chúng ta tìm khối vẫn thạch cực lớn, lắp động cơ, để cho nó đâm thẳng vào Trân Châu Cảng, làm một nhát cả hai cùng chết."
" Chủ ý này không tồi, nhưng vẫn thạch không phải là chiến hạm, khống chế đường bay là một vấn đề lớn, hơn nữa, để phá hủy Trân Châu Cảng cần một khối vẫn thạch cỡ nào? Nó cần bao nhiêu động cơ ion? Nhớ kỹ rằng, dù sao cũng không thể quá nhỏ, nếu không thì thà để tàu Đại Thiên Sứ làm một cú hy sinh anh dũng còn hơn, bớt được nhiều việc."
" Còn có một vấn đề, ở thiên hà Shangri-La Blue, dưới con mắt của Đế Quốc, không thể làm được chuyện đó, nếu tiến hành cải tạo vẫn thạch ở thiên hà khác, vậy có thể cho tôi biết, một khối đá lớn như vậy thì cần những gì để cho nó có thể xuyên qua cổng siêu không gian? Cần bao nhiêu động cơ xuyên siêu không gian nữa?"
" Đúng rồi,