“Tuần dương hạm Colombo! Đội Đỏ báo cáo, đã hoàn thành trinh sát khu vực 3-2-5, không phát hiện bất cứ hiện tượng năng lượng đặc biệt nào, cũng không chạm trán với chiến hạm hay chiến đấu cơ của địch.”
“Nghe rõ! Đội Đỏ, đã nhận báo cáo, đây là Colombo, được rồi, các cậu có thể trở về, hết!”
“Nghe rõ! Comlombo. Đội Đỏ quay về hạm. Hết!”
Thượng úy Clark nhấn nút tắt thiết bị liên lạc, nét mặt đầy thất vọng, ông quay sang nhìn thuyền trưởng báo cáo: “Thuyền trưởng, đội Đỏ báo cáo, vẫn không phát hiện bất kỳ điều gì đặc biệt.”
“Thượng úy, kiên nhẫn một chút, chúng ta đã kiểm tra dải vân thạch này được ba ngày rồi, việc cần làm bây giờ là tiếp tục kiên nhẫn đến khi kiểm soát toàn bộ khu vực. Nếu có thể dễ dàng phát hiện thì chúng ta đã không bị phục kích rồi.” Thượng ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi. “Còn bao nhiêu đội vẫn đang tiếp tục tìm kiếm?”
“Đội xanh đã quay về hạm, đội đỏ và đội Lam cũng đang trên đường về, chỉ còn có đội vàng đến thời điểm này vẫn chưa có báo cáo trở lại.”
“Ai là người phụ trách đội Vàng?”
“Đội này gồm thiếu úy Thụy Sâm Nepali Gore và số 2 thượng sĩ Robert Parnell, bọn họ phụ trách trinh sát một khu vực bị các chùm tia Gramma bao phủ, có lẽ vì thế mà liên lạc bị ngắt quãng, theo tôi dự kiến thì sẽ nhanh chóng có thông tin phản hồi thôi.” Thượng úy báo cáo.
“À! Ra là hai anh chàng đó, chờ bọn họ báo cáo xong, nếu không có vấn đề gì, chúng ta sẽ lại đến khu vực tiếp theo.”
“Rõ! Hạm trưởng!”
-------------------------------
Khu vực 4-1-2.
Hai chiếc Nữ Yêu vạch thành hai đường sáng xanh lấp lánh trong không gian, nhanh nhẹn và khéo léo xuyên qua giữa các khối vân thạch, xác tàu và vô số các loại rác vũ trụ khác nhau, bọn họ có lúc khuất sau những khối vấn thạch khổng lồ, có lúc lại hiện ra trong ánh sáng rực rỡ của mặt trời thiên hà Cockran, chiếc Nữ Yêu dẫn đầu trên mũi được sơn một đóa tuy-lip đang nở rộ, nổi lên trên nền đen của thân chiến đấu cơ trông cực kỳ yêu dị.
“Robert Parnell, mày có thể liên hệ với tuần dương hạm Colombo không, tạo chịu chết rồi!” Thụy Sâm gõ nhẹ trên nút liên lạc ở bảng điều khiển trước mặt, đáp lại cậu chỉ là những tiếng “tu… tu…” ngân dài.
“Tao cũng không liên hệ được, ái chà, tao nghĩ ra rồi, khu vực này bị bao phủ bởi các chùm Gramma, có lẽ vì thế mà các thiết bị liên lạc bị nhiếu. Thụy Sâm còn bay xa nữa không? Mọi thứ quanh đây đều bình thường, không có năng lượng đột biến, không có chiến hạm của Liên Bang, tao nghĩ hay chúng ta quay lại thôi, lâu như vậy không báo cáo chắc trung đội trưởng cũng sốt ruột lắm.”
Thụy Sâm nhìn thiết bị hiển thị bên trái khoang lái, ở đó thể hiện một đường màu hồng đang dần tiếp cận điểm trung tâm, chỉ còn một chút xíu nữa là đến. “Chờ một chút, bọn ta sắp đến điểm cuối của tuyến trinh sát, bay thêm 5 phút nữa, nếu không có gì mới, tao với mày quay về tàu.”
“OK! Tao nghe mày, mày là biên đội trưởng mà!”
Hai chiếc Nữ Yêu tiếp tục tiến về phía trước với tốc độ cao, xung quanh mọi thứ đều bình thường, các thiết bị dò tìm vẫn im ắng. Đúng lúc Thụy Sâm nghĩ rằng lần này cũng không kết quả như những lần trước, chuẩn bị quay đầu trở lại tàu thì tiếng rít “đô…đô…” của thiết bị cảnh báo vang lên át hẳn âm thanh đơn điệu đều đều của động cơ. Trong lúc bất ngờ, Thụy Sâm giật nẩy cả người lên, chiến đấu cơ suýt nhữa thì đâm vào một khối vân thạch khổng lồ trước mặt.
“MD, sớm không kêu, muộn không kêu, đúng lúc tao định quay về thì kêu, làm tao giật cả mình.” Thụy Sâm chỉ muốn đập cho thiết bị cảnh báo một cái, có điều nghĩ đến sự mong manh của các thiết bị điện tử, cậu quyết định nhẫn nhịn. “Robert, mày có phát hiện gì không? Bên trái phía trước có biểu hiện năng lượng dị thường.”
“Đúng! Tao cũng thu được tín hiệu, ái chà! Không phải vận số bọn mình may mắn đến thế chứ?” Robert Parnell cũng có vẻ không tin vào mắt mình
“Cũng khó nói, có khi lại là thứ khác thì sao? Vũ trụ lớn như vậy còn biết bao thứ bọn ta chưa biết, đi thôi, bọn mình cẩn thận qua đó xem sao, bám theo tao.”
“Rõ, Yên trí tao yểm hộ phía sau mày”
………………….
Hai chiếc Nữ Yêu chầm chậm tiếp cận khu vực có năng lượng dao động, Thụy Sâm thường xuyên liếc nhìn màn hình rada đề phòng xuất hiện bất cứ chiến đấu cơ địch nào xung quanh, nhưng màn hình rada ngoài điểm sáng thể hiện khối năng lượng dị thường ra không còn có bất kỳ đốm sáng nào khác, không có bất kỳ biểu hiện nào chứng tỏ có chiến đấu cơ địch ở xung quanh. Cùng với cự ly càng ngày càng gần, Thụy Sâm càng lúc càng khẩn trương, trên màn hình thể hiện điểm năng lượng dị thường đã ở rất gần, thậm chí trong tầm quan sát bằng mắt thường.
Nhưng Thụy Sâm mở căng mắt cũng không phát hiện được gì, một khối vân thạch có đường kính cỡ khoảng vài cây số chắn trước mắt cậu.
“Hắc, Thụy Sâm, điểm năng lượng này nằm sau khối vân thạch.” Robert Parnell thì thào, dường như cũng sợ nếu nói to thì sẽ ảnh đánh động ai đó, Thụy Sâm cảm thấy bạn cũng rất căng thẳng.
“Tao biết rồi! Tao biết rồi!” Thụy Sâm cũng cảm thấy tâm trạng cũng rất khẩn trương, cậu tập trung toàn bộ sự chú ý vào xung quanh khối vân thạch, lo ngại có cái gì đó đột nhiên vọt ra từ phía sau, có lúc cậu lại nghĩ, hay là mình quá cẩn thận? Cũng có thể ở đó chẳng có gì cả, chỉ là một phản ứng năng lượng nào đó tạo nên hiện tượng bất thường thôi, dù sao thì xung quanh cũng không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy có sự tồn tại của Liên Bang.
Trong giây phút tiếp cận với khối vân thạch, Thụy Sâm nhẹ nhàng điều khiển chiến đấu cơ vòng sang bên, khi vừa nhìn thấy khung cảnh phía sau, cậu trợn trừng hai mắt, một vòng xoắn sáng rực, xung quang là những đám mây năng lượng mờ mờ ảo ảo hiện ra trước mắt cậu, đó là một cổng siêu không gian, hơn nữa lại là một cổng siêu không gian chưa được đánh dấu trên bản đồ, Thụy Sâm biết các nhà khoa học đã đúng.
“Thụy Sâm, mày nhìn chỗ kia, phía dưới bên trái, trên bề mặt vân thạch, đó là cái gì?” Một vật thể hình thoi nằm dọc theo một vết xước dài trên bề mặt vân thạch, dường như vết xước là kết quả cú va chạm giữa vật thể đó và khối vân thạch.
“Trời ạ! Đó là một khu trục hạm của Liên Bang, hơn nữa còn được cải tạo lại cho các nhiệm vụ đặc biệt.” Thụy Sâm bây giờ đã biết bốn con “mèo hoang” hôm trước từ đâu chui ra rồi, thông thường mà nói, các tàu thuộc lớp khu trục, bất kể là của Đế Quốc hay Liên Bang, do hạn chế về kết cấu thân hạm đều không có khả năng mang theo chiến đấu cơ, tuy nhiên, để thực hiện một số những nhiệm vụ đặc biệt, có thể thêm vào hai bên sườn khu trục hạm thêm hai khoang chứa nữa, các khoang này có thể chứa nhiên liệu, đạn dược, các nhu yếu phẩm cần thiết cho phi hành đoàn, thậm chí có thể mang thêm người, đương nhiên nó cũng có thể mang theo các chiến đấu cơ hạng nhẹ như Nữ Yêu hoặc Mèo Địa Ngục. Chiếc khu trục hạm này có tổng cộng bốn khoang chứa phụ, bốn chiếc Mèo Địa Ngục xuất phát từ đó, nếu không, theo suy nghĩ của Thụy Sâm, nếu là một chiếc tuần dương hạm với trang bị tiêu chuẩn một trung đội chiến đấu cơ, các cậu đã đi