Trên khoang chỉ huy của kỳ hạm Phi Long, thiếu tướng Absurd không ngừng đi đi lại lại, từng bước chậm rãi, ông ta thong thả đi với một tốc độ cố định từ đầu này đến đầu khác rồi lại thong thả trở về, biết rõ tính cách của tư lệnh, các sĩ quan tham mưu cùng các chỉ huy hạm đội đều dồn ánh mắt tập trung vào người ông, chờ đợi quyết định.
Bọn họ cũng biết tình thế trước mắt có chút vi diệu, thậm chí có thể nói có chút không ổn, ban tham mưu đã tiến hành phân tích tình thế, tuy nhiên họ không có được đáp án thống nhất, hiện tại tất cả chờ quyết định cuối cùng của tư lệnh, mà thiếu tướng sở dĩ khó có thể quyết định là vì ông ta không chỉ phải lo lắng về mặt quân sự, ban tham mưu chỉ nghĩ ở góc độ này, còn ông ta, lại còn phải suy nghĩ về các phương diện phi quân sự khác.
Tuy rằng đến bây giờ vẫn còn không rõ lắm về quy mô hạm đội đã tiến vào thiên hà New Siberia của quân phản loạn, nhưng rõ ràng là hạm đội đó đến vì hạm đội của ông. Thiếu tướng bắt đầu cảm thấy một chút sợ hãi, hạm đội của ông, tuy rằng tạm thời khuyết thiếu toàn bộ tuần dương hạm và chiến liệt hạm hộ tống, nhưng dù sao cũng còn có 4 chiếc thái không mẫu hạm nguyên vẹn, số lượng chiến đấu cơ mang theo vẫn còn gần 450 chiếc, chưa bao giờ ông lại nghĩ đến quân phản loạn sẽ nhắm vào một hạm đội mạnh đến thế, nhưng trước mắt, với các hành động quỷ dị của chúng khiến cho ông không thể không bắt đầu lo lắng tới khả năng này.
Hiện ông đang truy đuổi hạm đội độc lập cơ động số 5 của quân phản loạn – hạm đội của Hoa Tuy-lip Đen, chúng có trong tay một thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc, số lượng chiến đấu cơ mang theo cỡ khoảng 100 chiếc, mà hạm đội mới xuất hiện của quân phản loạn có thể khẳng định ít nhất cũng có một thái không mẫu hạm, nhưng nếu không chỉ có một chiếc, nếu chúng có hai chiếc, thậm chí là nhiều hơn? Thiếu tướng hít một hơi, cảm thấy khí lạnh chạy suốt sống lưng, cho dù hạm đội mới xuất hiện chỉ có duy nhất một thái không mẫu hạm, cho dù là thái không mẫu hạm tốc độ cao thuộc lớp Kẻ Đột Kích đi chăng nữa, nếu tính cả số chiến đấu cơ của các tàu hộ tống, đối phương có hơn trăm chiếc Tia Chớp cũng không là không có khả năng, tính thêm hạm đội độc lập cơ động số 5 mà ông đang ở truy đuổi, vậy ông đang phải đối mặt với hai hạm đội với hơn hai trăm chiến đấu cơ, nếu tính đến tố chất của phi công quân phản loạn có phần trội hơn – điều này thiếu tướng có thể cảm nhận sau nhiều ngày truy đuổi, vậy quân phản loạn đã miễn cưỡng có được khả năng tác chiến với hạm đội đã suy yếu của ông.
Nhưng đó vẫn là những phỏng đoán tối lạc quan. Nếu hạm đội mới xuất hiện của quân phản loạn hạm đội có hai thái không mẫu hạm, thậm chí là ba chiếc thì sao? Nếu thật sự là như vậy. Thiếu tướng sẽ phải đối mặt với hai hạm đội của quân phản loạn có tổng binh lực từ ba đến bốn thái không mẫu hạm, số lượng chiến đấu cơ mang theo hơn ba trăm thậm chí gần bốn trăm chiếc, so với hạm đội của ông còn nhiều hơn. Nghĩ đến đây, sắc mặt thiếu tướng đã có chút trắng bệch, hiện ông biết quân phản loạn chỉ có nhiều nhất sau chiếc thái không mẫu hạm, nói như thế có nghĩa là chúng đã đem đại bộ phận lực lượng điều đến đây đối phó với ông, đó là lực lượng mà cái hạm đội đã bị sứt mẻ liên tục của ông không có khả năng chống trả.
Nếu là bình thường, vấn đề nhỏ như thế này căn bản là không cần ông phải đau đầu như vậy, binh lực không bằng đối thủ là chuyện thường, tình thế chiến trường thiên biến vạn hóa, ai mà có thể đảm bảo mỗi chiến dịch đều giữ được ưu thế về binh lực? Binh lực không đủ để đánh bại địch thì có thể tạm thời lui lại, có thể tạm thời tránh địch, cũng có thể gọi tiếp viện...... Cho dù cuối cùng phải giao chiến, cho dù quân ta bị tổn thất nghiêm trọng trong chiến đấu. Nhưng do quân địch có ưu thế vượt trội nên cũng không bị trách móc nặng nề.
Nhưng tình huống hiện nay của ông lại không được như thế, sự lựa chọn của ông rất hữu hạn, bởi vì trước kia ông đã từng bại dưới tay quân phản loạn một lần. Nếu lần này chiến bại, trách nhiệm của ông là vô cùng nghiêm trọng, lần trước ông dựa vào sự che chở của thượng tướng mới tạm thời chưa bị truy cứu trách nhiệm, đây là cơ hội lập công chuộc tội, ông cũng hiểu được, nếu lần này có thể có chút công lao, như thế sai lầm lần trước còn có thể cho qua, nếu không, tiền đồ của ông cơ bản là dấu chấm hết, tương lai của ông sẽ là nằm khèo ở một cái xó xỉnh xa xôi nào đó, đảm nhiệm một chức quan nhàn đến khi về hưu, hoặc là, thậm chí còn tệ hơn, như là trong từ chẳng hạn.
Nghĩ đến đây, thiếu tướng cảm thấy không thể chịu đựng được, trốn tránh, rút lui là điều tuyệt đối không thể lựa chọn, vô luận như thế nào ông cũng sẽ là kẻ thua; quyết chiến với quân phản loạn, đó là việc phải làm, nhưng muốn chiến thắng bọn chúng, muốn lấy ít thắng nhiều, nói nghe có vẻ đơn giản, nhưng trên thực tế đâu có dễ dàng như vậy, thực ra nếu đánh giá theo điểm này, trong quá khứ quân phản loạn đã làm được khá tốt.
Hạm đội tiếp viện đang tới, điểm này ông biết rõ, thiết bị giám sát tự động phát ra tin cảnh cáo, ông thu được đồng thời thượng tướng Kara Hans cũng thu được, tuy đám quân phản loạn chết tiệt ấy đã thực hiện quấy nhiễu thông tin xuyên siêu không gian, nhưng bọn hộ vẫn có biện pháp có thể đột phá trong một khoảng thời gian ngắn, ngay sau khi nhận được cảnh báo, ông đã nói chuyện với thượng tướng một lát.
Đối với thiếu tướng Absurd mà nói, hạm đội tiếp viện xuất hiện cũng không hoàn toàn là chuyện tốt, điều này cố nhiên có thể giúp hạm đội của ông thoát khỏi tình thế bất lợi, nhưng đối cá nhân thiếu tướng mà nói thì chẳng phải là chuyện đáng chúc mừng gì, khi hạm đội tiếp viện đuổi tới, thực dễ dàng có thể đoạt khỏi tay ông quyền tác chiến chủ đạo và sự nổi bật, thậm chí là đại bộ phận công lao, cho dù có toàn thắng, người khác cũng sẽ không cho rằng là đó là chiến tích của thiếu tướng Absurd, ngược lại, dư luận có khả năng sẽ đánh giá là hạm đội của ông thiếu chút nữa rơi vào khốn cảnh, bị quân phản loạn tiêu diệt, may mắn được hạm đội tiếp viện có mặt đúng lúc mới xoay chuyển tình thế bất lợi, dành được toàn thắng (Tựa hồ điều này cũng tương đối phù hợp với sự thật, có điều thiếu tướng nhất định sẽ không thừa nhận điều đó).
Quả đắng ông nhận, thắng lợi cho người khác hưởng thụ, vì kẻ khác may xiêm áo, nếu như vậy vận mệnh của ông sau trận chiến vẫn chẳng có gì thay đổi mấy, có lẽ sẽ không phải ngồi tù, nhưng dời chức chuyển ngành, thăng lên một chức quan không quyền là khả năng lớn sẽ xảy ra, ông nuốt không nổi cục tức đó.
Tiếp viện là tất yếu, ông cũng không có khả năng