“Nguy hiểm thật, có điều rốt cục đối phương cũng rời khỏi, nếu không, bọn chúng cũng coi như xong đời rồi, mà chúng ta cũng chẳng được yên ổn gì." Nhìn theo hai chiếc Đoản Kiếm của Đế Quốc dần dần đi xa, thần kinh của Robert Parnell cuối cùng cũng trầm lại, thả người trên ghế lái của chiếc Tia Chớp.
"Ê, bạn hiền, có khỏe không?" Màn hình chợt lóe sáng, Thuỵ Sâm lên tiếng hỏi.
"Đương nhiên là tốt lắm." Robert Parnell tinh thần phấn chấn lên "Hai chiếc Đoản Kiếm chưa bay đến đây, ha ha ha, cũng may mắn là tuyến tuần tra của bọn chúng còn không sâu đến vậy, nếu không thì phiền toái tương đối lớn."
"Nói đúng đấy, có điều thừa dịp chiến đấu cơ địch đi xa, chúng ta cũng phải chạy chóng chuồn thôi, nếu không, lần sau tuyến tuần tra của chiến đấu cơ Đế Quốc sẽ trùm qua nơi này."
Bắn hạ hai chiếc Đoản Kiếm đương nhiên là không có vấn đề gì, nhưng vấn đề sẽ đến tiếp theo cùng với phản ứng của hạm đội Đế Quốc, ở phụ cận còn có không ít chiến đấu cơ tuần tra, vạn nhất bọn họ bị kìm chân rồi đối phương từ bốn phương tám hướng lao đến, vậy là xong, mấy chiếc Tia Chớp tuy rằng có thể dựa vào tốc độ vượt trội đào thoát, nhưng tốc độ của tàu Đại Thiên Sứ không cho phép nó chuồn, chiếc thái không mẫu hạm cùng hai khu trục hạm đang tránh ở một mảng bụi vũ trụ dày đặc phía sau hai chiếc Tia Chớp.
Lần này khác hẳn với lần trước khi bọn họ chủ động đi săn đối phương, khi đó việc tác chiến phần lớn đều ở khu vực tương đối xa so với hạm đội, cho dù Đế Quốc lục soát khắp khu vực tác chiến cũng không tìm thấy hạm đội Đồng Minh ở đâu, nhưng lần này, vận may của Đế Quốc tương đối tốt, bọn họ phái ra hai chiếc Đoản Kiếm đẻ trinh sát, là đã có thể trực tiếp hướng về phía tàu Đại Thiên Sứ bay tới, khiến cho mọi người đều thót hết cả tim lên.
Đó là kết quả của việc Đế Quốc tăng cường tối đa các nỗ lực tìm kiếm, thiếu tướng Absurd có lẽ rút kinh nghiệm của việc truy tìm lần trước. Không chỉ có Tỏa Nhãn, mà ngay cả một bộ phận Đoản Kiếm cũng gia nhập đội hình phân đội trinh sát, số Đoản Kiếm còn lại lắp sẵn ngư lôi lượng tử đợi lệnh, lúc nào cũng sẵn sàng xuất kích, điều càng thêm không may là bởi vì tàu Đại Thiên Sứ cũng không phải là một chiếc tàu có tốc độ cao như lớp Kẻ Đột Kích, hơn nữa là nó bị truy kích phải thoát qua bên kia cổng siêu không gian. Cho nên, trên thực tế, khi hạm đội Đế Quốc xuyên qua cổng siêu không gian bọn họ cũng chưa có thoát được đủ xa. Sĩ quan tham mưu của Đế Quốc có thể dễ dàng căn cứ vào tốc độ tối đa của tàu Đại Thiên Sứ và thời gian từ khi bọn họ xuyên qua cổng siêu không gian để tính ra cự ly lớn nhất đến tàu Đại Thiên Sứ ở thời điểm hiện tại, tiếp đó chỉ cần lấy cổng siêu không gian làm tâm vẻ một hình cầu có bán kính bằng cự ly, như thế chắc chắn là, hạm đội quân phản loạn sẽ nằm gọn trong hình cầu đó, điều này so với việc lùng sục không mục đích như ngày xưa đơn giản và dễ dàng hơn nhiều, cũng hạn chế hành động và thu hẹp không gian ẩn náu của tàu Đại Thiên Sứ
Đủ các yếu tố chồng lên nhau khiến cho mặc dù những chiếc Tỏa Nhãn đã sớm phát hiện hai chiếc Đoản Kiếm, nhưng hạm đội cũng không dám hành động gì, nếu xảy ra giao tranh cái giá phải trả thực sự là quá lớn, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, bọn họ cũng không muốn để tự làm lộ mình.
Cũng may nếu vận số của Đế Quốc không tệ, thì số của bọn họ cũng chẳng kém, khi chỉ còn cách đám bụi vũ trụ có không đến 8000 khoảng cách, hai chiếc Đoản Kiếm đổi hướng tiến về một phía khác, bay về phía một phiến tinh vân màu đỏ và tím lẫn lộn. Trên tàu Đại Thiên Sứ mọi người nhìn chằm chằm vào hia điểm đó cho đến khi chúng chuyển hướng, bọn họ cảm giác như mình vừa mới tránh được một kiếp.
"Toàn tốc tiến tới. Hướng đi 2-2-6, chúng ta rời khỏi nơi này." Phi Luân bình tĩnh tuyên bố mệnh lệnh, tàu Đại Thiên Sứ dùng tốc độ cao nhất thoát khỏi đám bụi vũ trụ, đoạn đường trước mắt trong một khoảng thời gian tương đối dài đều là những vùng trống trải không có nơi nào để ẩn nấp, đây là đoạn hành trình nguy hiểm nhất, chỉ cần một chiếc chiếc đấu cơ của Đế Quốc tới gần, bọn họ sẽ bị lộ, bất luận bọn họ có đánh hạ chiến đấu cơ địch hay không, hành tung của hạm đội đã nằm trong tay kẻ địch, sau đó là những đợt tấn công quy mô lớn của Đế Quốc, nếu như thế bọn họ chẳng có cách nào để đánh trả, bất luận là Thuỵ Sâm, Phi Luân, Sonia có giỏi đến đâu cũng chẳng còn hy vọng gì, phải biết rằng, bọn họ bị áp đảo về mặt lực lượng với bốn chọi một.
Nhưng không đi cũng tuyệt đối là không được, tiếp tục ẩn náu trong đám bụi vũ trụ cũng không thoát khỏi sự tìm kiếm của Đế Quốc, vấn đề chỉ là sớm hay muộn mà thôi, hai chiếc Đoản Kiếm vừa rồi chỉ còn thiếu một chút nữa là thành công. Có lẽ tiếp theo một đợt trinh sát khác sẽ sục sạo vào trong đám tinh vân này, chỉ có rời xa hạm đội Đế Quốc mới là an toàn, khoảng cách càng xa, không gian mà hạm đội Đế Quốc cần tìm kiếm cũng càng lớn, bọn họ sẽ càng an toàn.
Cho nên bọn họ chỉ có thể kiên trì tiến lên phía trước, chỉ cần có thể tiến tới một mảnh bụi vũ trụ có phạm vi cực kỳ rộng trước mặt, ở đó ngoài bụi vũ trụ còn có các bãi thiên thạch cùng băng tinh tạo thành hoàn cảnh không gian phức tạp, ngoài ra khắp vùng không gian còn tràn ngập các tia bức xạ cường độ cao, chẳng những có tính nguy hiểm, hơn nữa còn ảnh hưởng nghiêm trọng đối với các thiết bị rada trinh sát tìm kiếm và cả hệ thống thông tin, lúc đó, cho dù Đế Quốc có phái ra nhiều chiến đấu cơ trinh sát hơn nữa cũng không dễ dàng tìm được tàu Đại Thiên Sứ, bọn họ là có thể thừa cơ thoát khỏi hạm đội cứ như âm hồn bất tán này của Đế Quốc, đánh vỡ thế bị động.
Muốn đi qua vùng không gian trống trải, theo tốc độ của tàu Đại Thiên Sứ, họ cần ít nhất tám giờ, trong tám giờ này, không ai có thể biết sẽ có chuyện gì xảy ra, nhưng có một điều mọi người đều biết là trong đoạn thời gian đó, hạm đội phải giữ trạng thái báo động tối cao, mọi người đều