“Cuối cùng cũng hoàn thành rồi! Có thể bắt đầu thử nghiệm toàn hệ thống rồi!” Nhìn trên màn hình thể hiện dòng chữ ‘Hệ thống kiểm tra hoàn tất, toàn hệ thống bình thường’, tiến sĩ Li Puman khẽ đưa tay day day đôi mắt đã mỏi nhừ, quay đầu lại nhìn phu nhân Almeida gật gật đầu. “Có thể bắt đầu được rồi, ngài Landry.”
“Được thưa phu nhân.”
Người đàn ông đến từ Liên Bang đi tới trước bàn điều khiển, bắt đầu thao tác các thiết bị, phía sau ông ta là các nhân vật cao cấp của Đồng Minh, bao gồm cả phu nhân Almeida, đều kiên nhẫn chờ đợi. Cuối cùng cũng hoàn thành, người đàn ông khẽ lẩm bẩm “Đừng làm ta thất vọng nhé, cưng!” Cùng với đó ông ta đưa tay ấn nút phát.
Ngài Landry quay đầu lại nói. “Tin tức hiện đang được liên tiếp phát đi, ở mỗi thiên hà biên giới của Liên Bang đều đã thiết lập các trạm thu tín hiệu siêu không gian cải tiến, bây giờ chỉ còn chờ xem ai là người có may mắn liên hệ đầu tiên với chúng ta, sau khi thiết lập được kênh liên lạc hai chiều, chúng ta sẽ…”
“Đích!” Một tiếng rít chói tai vang lên kích thích thần kinh mọi người, đây chẳng phải là tin tốt gì bởi lẽ trên màn hình nhanh chóng hiện lên dòng chữ “Sai sót! Không thể thiết lập được kênh siêu không gian, tin tức không thể phát đi!”
“Chết tiệt!” Nét mặt của Landry cứng lại, tuy không mấy ai hy vọng lần thử đầu tiên sẽ thành công. những kỹ thuật mới đều phải qua nhiều lần điều chỉnh mới đạt được mức chuẩn xác, nhưng trước mặt bao nhiêu quan chức Đồng Minh, có cả người lãnh đạo tối cao của Đồng Minh ở đây mà phạm phải sai lầm kiểu đó dù sao cũng khiến anh ta cảm thấy mất mặt và xấu hổ. Trước đây thí nghiệm ở Liên Bang làm gì có chuyện phiến toái như thế?
Sau một hồi kiểm tra chi tiết, xác nhận vấn đề không ở hệ thống phần cứng, ông ta hạ lệnh. “Điều chỉnh tần số tín hiệu, thiết lập lại kênh siêu không gian, tăng công xuất phát…”
“Đích!” Tiếng rít lanh lảnh lại vang lên như dội một gáo nước lạnh vào ngọn lửa hy vọng của mọi người…
Hết lần thất bại này đến lần thất bại khác, điều này khiến tiến sĩ Li Phuman, ngài Landry và các kỹ thuật viên Đồng Minh hơi có vẻ sốt ruột, bọn họ không ngừng đi tìm nguyên nhân, phân tích vấn đề, điều chỉnh hệ thống, bận rộn không ngừng. Tuy hệ thống điều hòa luôn giữ cho nhiệt độ phòng ở mức thích hợp nhất là 20 độ, nhưng không ít người có cảm giác bản thân nó cũng bị hỏng, nhiều vầng trán đã bắt đầu xuất hiện những lớp mồ hôi mỏng, còn các quan chức Đồng Minh vốn mang đầy hy vọng tới đây cũng đã xuất nét sốt ruột và nôn nong trên khuôn mặt, có người đã bắt đầu nghĩ xem liệu có nên rời phòng một chút không, nhưng cuối cùng họ vẫn ở lại vì phu nhân Almeida cũng đang bình tĩnh đứng đó, không lên tiếng thúc dục cũng chẳng tỏ vẻ gì là sốt ruột, bà chỉ lẳng lặng đứng chờ.
Sự trấn tĩnh và kiên nhẫn của bà cuối cùng cũng được đền đáp, các kỹ thuật viên dần khôi phục lại sự bình tĩnh, bọn họ không vội vàng điều chỉnh nữa mà hội ý một chút rồi mới bắt tay vào làm.
Căn phòng thật yên tĩnh, tiếng rít cảnh báo chói tai cuối cùng lại không làm phiền thần kinh mọi người, nhìn những dòng chữ liên tục chạy xuống trên màn hình, mọi người lại bắt đầu dâng lên hy vọng, có lẽ lần này sẽ thành công.
“Đích!” Tiếng chuông lại vang lên, lần này tương đối nhẹ nhàng hơn, hoặc chí ít trong lòng mọi người cảm thấy như thế, bởi lẽ trên màn hình xuất hiện dòng chữ “Tin tức đã phát đi, xin chờ đợi…”
“Tốt lắm! Cuối cùng cũng có thể dùng rồi, tin tức đã phát đi!” Landry vuốt nhẹ lớp mồ hôi trên trán. “Chúng ta bây giờ chỉ có thể chờ đợi.”
“Dự kiến khoảng bao lâu mới có hồi âm?” Phu nhân Almeida cuối cùng cũng phá tan sự trầm mặc hỏi.
“Thật sự mà nói là không ai có thể biết được, lần đầu tiên là phiền toái nhất, có khi chỉ cần dăm phút, cũng có khi là hàng giờ, thậm chí có thể không có hồi âm, mấu chốt là ở chỗ tín hiệu của chúng ta có thể được các trạm thu bắt được hay không, khi còn ở Liên Bang, trong các thí nghiệm đều tương đối thuận lợi thiết lập liên hệ…”
“Đó chỉ là thí nghiệm, còn lần này là thực chiến. Chúng ta đều biết rằng ở biên giới, Đế Quốc không ngừng thực hiện gây nhiễu và ngăn chặn các tín hiệu truyền đi, do đó chúng ta ở đây ngoài việc xuyên qua vùng siêu không gian còn phải đối phó với sự gây nhiễu của Đế Quốc nữa. Mặc dù trong các thí nghiệm ở Liên Bang đã thực hiện việc mô phỏng đột phá sự gây nhiễu của Đế Quốc những đó vẫn chỉ là mô phỏng, Liên Bang hiểu rõ các kỹ thuật gây nhiễu của mình còn với các thủ đoạn của Đế Quốc thì không dễ dàng như thế.” Tiến sĩ Li Puman nói.
Dường như cảm thấy cách nói của mình quá tiêu cực, ông lắc đầu không nói nữa, chuyển sang một đề tài khác. “Ở gần chúng ta nhất có biên giới tiếp giáp với Liên Bang là thiên hà Corkran, ở đó có hai cổng siêu không gian quan trọng, hướng tới thiên hà New Guangzhou và thiên hà New Nanning, nếu như không có gì bất ngờ, tín hiệu của chúng ta sẽ do hai thiên hà ấy thu được.”
Thiên hà Corkran, thiên hà New Guangzhou…, đúng rồi, còn có cổng siêu không gian JP7, những cái tên ấy một thời gian trước bà đã từng nghe đến. Cố lục lọi trong trí nhớ, phu nhân Almeida khẽ cười một tiếng, đó chính là nơi Thụy Sâm và một cô nàng của cậu ta gặp gỡ lần đầu. Trước đây khi xem lý lịch của họ bà còn cảm thấy ngạc nhiên sao lại có sự trùng hợp đến thế? Nếu có thể làm thành một bộ phim nhất định sẽ sốt vé.
“Đích đích đích đích đích......." Cùng với một loạt âm thanh vang lên là ánh sáng chớp nháy trên màn hình, hai lần nhắc nhở khiến mọi người không thể quên sự quan trọng của nó.
“Xem ra chúng ta thu được cái gì đó, hiện đang tiếp nhận dữ liệu.” Một kỹ thuật viên nói. “Nhanh xem đó là ai…”
Thời gian thu được tín hiệu trả lời còn