Hôm Gia Khánh bay đến Nam Châu là một ngày mưa lớn, từ sáng sớm thì mặt trời đã bị mây đen che khuất, sấm chớp vang lên từng hồi, Phúc Dương trang bị một thân quần áo ấm đứng đợi Gia Khánh ở sân bay, hôm nay cậu đã lén cha mẹ chạy đến đây để tiễn anh.
Xa xa bóng dáng Gia Khánh xuất hiện, anh kéo vội vali chạy đến bên cạnh cậu, chiếc áo khoác da vươn lại mấy giọt nước mưa, Gia Khánh cau mày đưa hai tay ôm lấy mặt Phúc Dương.
- Đã bảo không cần đến, sao lại không nghe lời thế hả!
Phúc Dương mím môi cười rồi vòng tay ôm lấy eo anh, khuôn mặt cậu chôn trong lòng ngực ấm áp của Gia Khánh, giọng nói nhẹ nhàng chậm rãi vang lên như muốn câu lấy hồn phách của anh.
- Em chỉ muốn đến nhìn anh thêm một lát thôi, phải xa nhau tận 4 ngày, người ta sẽ rất nhớ anh đó!
Lòng Gia Khánh mềm nhũn, anh vòng tay ôm chặt lấy cậu, cúi đầu hôn hôn vào tóc Phúc Dương.
- Anh cũng sẽ rất nhớ em!
Hai người bịn rịn quyến luyến ôm nhau một hồi lâu rồi mới tách ra, Phúc Dương nắm tay anh khẽ dặn dò mấy câu.
- Nhiệt độ ở Nam Châu thấp hơn so với ở đây, khi anh ra ngoài thì phải mặc đủ áo ấm đấy nhé, nếu lỡ bị cảm thì em sẽ rất lo.
Gia Khánh gật đầu xem như đã biết, đúng lúc này thì điện thoại của thầy dẫn đoàn gọi đến thông báo địa điểm tập hợp trong sân bay, Gia Khánh “vâng” một tiếng rồi tắt máy, anh đưa mắt nhìn cậu rồi đưa tay xoa đầu.
- Anh phải đi đây, em đi về cần thận nhé, lúc đến nơi anh sẽ gọi, nếu ở đây xảy ra chuyện gì thì ngay lập tức phải gọi cho anh đó, đã nghe rõ chưa?
Phúc Dương cong môi nở nụ cười thật tươi, cậu nhất định sẽ không để anh phải lo lắng cho mình.
- Anh yên tâm đi, em cũng là con trai đấy nhé, làm gì dễ xảy ra chuyện đến vậy!
Nói xong liền ôm lấy Gia Khánh lần nữa, cái ôm cũng không quá lâu thì tách ra, hai người vẫy tay chào tạm biệt nhau rồi Gia Khánh kéo vali đi vào bên trong khu vực check in, Phúc Dương đứng nhìn bóng lưng anh biến mất trong biển người mới xoay người rời khỏi sân bay.
…
Đã hai ngày trôi qua kể từ khi Gia Khánh bay đến Nam Châu thi đấu, Phúc Dương vẫn cứ như thường lệ, cậu cùng nhóm Thành Đạt lên lớp rồi tan học trở về ký túc xá, nhịp điệu cuộc sống không có gì thay đổi ngoại trừ việc mỗi tối sẽ call video với anh bạn trai ở nơi xa kia.
Thế nhưng có một chuyện mà cậu không ngờ tới lại xảy ra, tối hôm ngày thứ 3 Gia Khánh đi thì trên diễn đàng trường lan truyền một bức ảnh, mà nhân vật trong bức ảnh đó không ai khác chính là Phúc Dương cùng Gia Khánh.
Tối hôm đó cả nhóm đang chơi game ở trong phòng thì đột nhiên cánh cửa bị gõ rất mạnh từ phía bên ngoài, giọng của Nhật Minh gấp gáp truyền đến, Thái Vũ nhanh chân đi đến mở cửa cho cậu ta.
- Phúc Dương chuyện không hay rồi!
Nhật Minh nhào đến kéo lấy Phúc Dương đang ngồi trên sàn nhà đứng dậy, dúi vào tay cậu