“Vậy tại sao anh lại thành lập công ty giải trí Đường Ảnh vì em chứ?”.
Tề Kỳ Nam liền sững người: “Là giám đốc Phương nói với em à?”.
Triệu Tích khẽ lắc đầu: “Vừa nãy là em vô tình nghe thấy anh và giám đốc Phương nói chuyện với nhau…Kỳ Nam à anh vốn còn tình cảm với em và em cũng chỉ có thể yêu anh tại sao chúng ta lại không thể cho nhau một cơ hội chứ?”.
Tề Kỳ Nam rủ mắt: “Anh chỉ sợ là bản thân mình sẽ làm em thất vọng thêm lần nữa mà thôi”.
Ánh mắt của Triệu Tích toát lên vẻ kiên định: “Lần này là em theo đuổi anh…em nhất định không buông tay anh ra một cách trẻ con như lúc trước nữa đâu”.
Nói rồi Triệu Tích nhốm người hôn lên môi của Tề Kỳ Nam một cái làm anh chết trân tại chỗ, qua mấy giây Tề Kỳ Nam bắt đầu có phản ứng anh vòng tay ôm lấy cái eo nhỏ của Triệu Tích rồi hôn lại cô.
Cả hai người có một nụ hôn nồng nàn ngọt ngào kéo dài, sau đó Tề Kỳ Nam nhìn vào mắt của Triệu Tích rồi nói: “Lần sau nên để anh là người chủ động”.
Triệu Tích khẽ cười hạnh phúc: “Vậy là xem như thành giao nha, em trở thành người đại diện của tập đoàn Hoàng Kim còn anh sẽ trở thành người đàn ông của cuộc đời em”.
Tề Kỳ Nam chủ động hôn môi Triệu Tích lần nữa rồi nhìn cô mỉm cười đáp: “Được”.
Tề Kỳ Nam cứ nghĩ gặp lại Triệu Tích sẽ chỉ làm mối quan hệ giữa anh và cô trở nên căng thẳng sợ rằng ngay cả làm bạn cũng không thể cho nên anh mới lo lắng. Ai ngờ cái kết lại nằm ngoài sức tưởng tượng Tề Kỳ Nam không những thuyết phục Triệu Tích ký hợp đồng làm người đại diện với tập đoàn Hoàng Kim còn tìm lại được mối tình mà mình vô tình đánh mất thời non trẻ.
Tề Lăng Hạo thông báo việc tổ chức Lễ kỷ niệm của công ty với Tề Bách Hào và dặn người in thiệp mời theo yêu cầu của ông.
Tề Lăng Hạo đích thân gọi video cho cô út của mình là Tề Dận, cả hai cô cháu nhìn thấy nhau qua webcam.
“Con chào cô út ạ”.
Tề Dận khẽ cười dịu dàng với Tề Lăng Hạo: “Hôm nay con gọi video cho cô là có chuyện gì rồi phải không?”.
Tề Lăng Hạo cầm tấm thiệp mời dự Lễ kỷ niệm Ngày thành lập tập đoàn Hoàng Kim lên cho Tề Dận xem rồi nói: “Dạ con xin phép được mời nhị tiểu thư của Tề gia về tham dự Lễ kỷ niệm thành lập công ty của gia đình ạ”.
Tề Dận liền mỉm cười lên tiếng đáp: “Cô có tuổi rồi phải gọi là lão tiểu thư thì có”.
“Cô út của con vẫn đẹp mà, không hề già đi tí nào hết”.
“Con chỉ khéo cái miệng nịn cô mà thôi”.
Sau vài câu nói đùa với Tề Dận thì Tề Lăng Hạo nghiêm túc lên tiếng: “Cô út à, lâu lâu Hoàng Kim mới tổ chức Lễ kỷ niệm lớn như vậy nên cô sắp xếp thời gian về dự với con được không cô?”.
Tề Dận suy nghĩ rồi khẽ gật