Người đại diện hưng phấn nói với tôi, bộ phim truyền hình Đỗ Hoành diễn chính tuy rằng bị tôi làm mất rồi, vậy nhưng đạo diễn vẫn chưa từ bỏ ý định mà lại hỏi lần nữa, người đại diện đã thay tôi nhận rồi.Cô ấy vừa sắp xếp tôi ngồi lên xe, vừa nói: “Buổi thử vai chỉ cách đó vài bước đi bộ, chỉ cần em đi thì vai diễn này chính là của em rồi!”Cô ấy còn nói thêm một số chuyện cần chú ý, nhưng trong lòng tôi đã hoàn toàn bị Ân Lễ chiếm giữ, trong đầu vẫn luôn vọng lại lời của anh ấy trước lúc rời đi “không phải là giả.”Không phải là giả? Ý tứ là anh ấy đối với tôi động tâm, là cảm tình thực?Tôi bị sốc trước khả năng này, không thể lấy lại tinh thần, tim đập bùm bùm càng gia tốc nhảy lên, hai má cũng đỏ bừng không thể lý giải.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngoài ra tôi luôn thiếu kiên nhẫn, sự không chắc chắn này khiến lòng tôi xáo trộn.
Nếu không hỏi rõ ràng thì hiện tại tôi không có cách nào chuyên tâm thử vai.Vì vậy tôi lấy ra điện thoại, gọi điện cho Ân Lễ.‘Tút tút’ tôi thấp thỏm không yên mà chờ đợi.
Điện thoại cuối cùng cũng được thông, tôi lấy dũng khí ‘A lô’ một tiếng, vậy nhưng nghe thấy lại là một giọng nữ xa lạ.Cô ấy nói: “Xin chào, cô là bạn gái của ngài Ân Lễ? Ân Lễ tiên sinh vì sự cố trục trặc thang máy mà bị thương, hiện giờ đang cấp cứu ở bệnh viện xx…”Sau đó cô ấy còn nói thêm một số điều gì đó nhưng tôi nghe không lọt, trong lòng hoảng thành một đoàn.
Theo bản năng tôi trực tiếp mở cửa xe, ngã văng ra ngoài, tôi nghe thấy một tiếng kinh hô hoảng loạn của người đại diện: