Edit + Beta: Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn, Hua
Lạc Ấn suýt chút nữa thì làm con mèo vụng về Tiểu Hoàng rơi mất, nhìn lại Hoàng Điểm Điểm đang vừa ủy khuất vừa bực bội, cuối cùng đánh bạo tưởng tượng một chút, tìm ra một khả năng.
Có chút không xác định mở miệng: “Điểm Điểm.”
“Hử …” Hoàng Điểm Điểm hàm hồ đáp một tiếng, không dám nhìn anh, cậu cũng cảm giác được vừa rồi bản thân thất thố quá, vậy mà lại có thể đi tranh giành sủng ái với một con động vật nhỏ chân què, thực sự là mặt mũi tộc gấu bọn họ sắp mất hết rồi.
Lạc Ấn nhìn phản ứng có nó có chút buồn cười, “Em là đang ăn giấm chua với Tiểu Hoàng sao?”
“Ai nói em ghen, em nhất định …” Cậu không nghĩ ra được cái cớ gì tốt cho được, được rồi, ghen cũng không phải tật xấu mà.
Lạc Ấn nở nụ cười, anh cũng không cảm thấy đây là chuyện hài hước gì, ánh mắt chăm chú, “Em và Tiểu Hoàng không giống nhau.”
“Ừm, nó không đẹp bằng em.” Hoàng Điểm Điểm nhỏ giọng nói. Bây giờ cậu cũng đã tỉnh táo hơn rồi, cảm thấy phải nói thẳng chuyện này ra thì có chút mất mặt. Trước đây cậu không phải kiểu này đâu, chắc chắn cậu là một con gấu trúc đỏ nhỏ rất bình tĩnh đó, không vô lý như hôm nay thấy Tiểu Hoàng nằm trên ngực Lạc Ấn liên xù lông đâu.
Thái độ trông không giống đang tức giận, nhưng Lạc Ấn cảm giác cậu vẫn chưa hoàn toàn cởi bỏ khúc mắc, liền nói: “Nó chỉ là một con động vật nhỏ thôi mà.”
Hoàng Điểm Điểm ngây cả người: “Em cũng vậy.”
Lần này đổi lại Lạc Ấn dừng lại, anh có chút xoắn xuýt, anh suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng nói, “Anh từng nói qua chưa, vì thích em nên mới đem em về. Dù không thể thích em, em cũng giống như tất cả những người khác, tất cả động vật nhỏ đều không giống nhau, anh cũng sẽ đối xử tốt với em nữa.”
Nghe được câu “không giống nhau“ đáy lòng Hoàng Điểm Điểm có chút vui vẻ, nhưng cậu nhìn Lạc Ấn, nhạy bén bắt được trọng điểm, “ Vì sao nói không thể thích em chứ?”
Lạc Ấn nhìn mặt cậu, dùng ánh mắt để mô tả lại dáng vẻ của Hoàng Điểm Điểm một chút, bỗng nhiên có chút không nỡ buông xuống. Gần đây anh luôn thúc ép bản thân nên từ bỏ, muốn từ bỏ ý nghĩ không thực tế với Hoàng Điểm Điểm, anh thấp giọng nói, “Trước đây là thích, sau này cũng là thích, nhưng không phải là loại thích mà em nghĩ đến.