Edit + Beta: Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn, Hua
Lạc Ấn lại bắt đầu bận rộn, cuối kỳ đã đến, anh có chuyện nên không thể cùng thầy giáo làm luận đề. Gần đây Lạc Ấn gặp khó khăn trong chuyện nghiên cứu, anh vắt óc ôm sách vở hồi lâu, cuối cùng cũng lộ ra biểu tình thỏa mãn. Gấu trúc đỏ nhỏ luôn ngồi bên cạnh theo dõi anh, tự nhiên cũng chú ý tới Tiểu Hoàng cạnh chân Lạc Ấn đang chuẩn bị gây rối.
Điểm Điểm lấy một móng vuốt đè đuôi Tiểu Hoàng lại, đem con mèo đã triệt sản không thành thật kia kéo lại bên cạnh mình, không cho nó quấy rầy Lạc Ấn. Tiểu Hoàng đói bụng, thể xác và tinh thần của nó gần đây đều mệt mỏi, không biết vì sao mình còn nhỏ mà phải tiếp nhận nhiều điều như vậy. Mà chủ nhân tạm thời của nó qua bữa trưa gần nửa tiếng, vẫn chưa cho nó ăn cơm.
Mèo con quá linh hoạt, Điểm Điểm chỉ dùng móng vuốt căn bản là túm nó không được, cậu muốn biến thành người, có hai tay là có thể xốc Tiểu Hoàng lên rồi dạy dỗ một trận rồi. Nhưng mà, cậu nhìn trộm Lạc Ấn một chút, Ấn Ấn nói không cho phép biến thành hình người trông không giống nói đùa, Điểm Điểm cúi đầu nghĩ một lúc, có chút vụng về dùng chân trước ngắn ngủn của mình nhốt Tiểu Hoàng lại. Một mèo một gấu đều không hiểu ngoại ngữ, cũng không hiểu ý của đối phương là gì, Tiểu Hoàng cho rằng tâm trạng mèo lớn tốt, định cho mình sữa, lập tức liền quay ngoắt lại sau đó tìm cách thoát khỏi móng vuốt của cậu, không ngừng chui vào trong ngực của cậu. Gấu trúc đỏ nhỏ suýt nữa không chống đỡ nổi, không biết có phải do con mèo què này bị triệt sản mà cần mẹ không, còn dính người và khó chơi hơn trước, cậu vì bảo vệ ngực của mình, mà bị đuổi theo bở hơi tai.
Lạc Ấn nghe được tiếng động ầm ĩ, lưu tư liệu rồi khép máy tính lại, nhìn một mèo một gấu nhảy trên né dưới trong nhà, anh xoa xoa huyệt thái dương, đứng dậy đổ lương khô vào chậu cho hai bọn nó ăn. Rồi tiếp tục ngồi vào bàn, bắt đầu phát sầu với đống tư liệu.
Anh quên mất mình còn chưa ăn gì cả, nhưng