Khi Hứa Doãn Hạ tỉnh dậy thì đã là sáng ngày hôm sau. Hai mắt cô lim dim mở ra, như có như không nhớ lại chuyện đã xảy ra, nếu như cô nhớ không nhầm thì cô đã sinh ra hai bảo bảo.
Mặt nhăn như khỉ... Hứa Doãn Hạ nhíu nhíu mày lại, khi đang muốn nhìn quanh một vòng tìm kiếm thân ảnh của hai bảo bảo thì bắt gặp ánh mắt đang nhìn cô chằm chằm của Hoắc Tư Danh.
Hứa Doãn Hạ giật mình một cái, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại nở nụ cười nũng nịu nói.
" Chồng Sớm. "
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc, môi anh cũng câu lên, chồm lên nhẹ hôn xuống môi cô một cái.
" Vợ yêu sớm. " dứt câu, anh nhẹ nhàng đỡ Hứa Doãn Hạ dậy.
Hứa Doãn Hạ nhếch mép cười nhẹ nhìn anh nói.
" Hai bảo bảo đâu rồi a? " mặc dù cô ngủ đủ giấc, nhưng nơi đấy vẫn cảm giác còn khá đau a.
Hoắc Tư Danh nhíu nhíu mày nhìn hai mày cô khẽ nhăn lại, anh không khỏi đau lòng.
" Hai mẹ ôm hai bảo bảo ra ngoài cho bú rồi á. "
" A. " nghe Hoắc Tư Danh nhắc đến bú, Hứa Doãn Hạ không khỏi nhớ đến hai cục cưng mút lấy mút để không có sữa của cô. Cô chớp chớp mắt, cúi đầu nhìn chằm chằm hai bầu sữa căng cứng của mình.
" Vẫn chưa ra sữa a. "
Hoắc Tư Danh hai mắt lóe lên, môi anh câu lên nhìn cô đầy thâm ý.
Hứa Doãn Hạ thấy ánh mắt của anh khẽ run lên hỏi.
" Anh làm sao? "
" Anh... anh nghĩ nên giúp vợ a. " Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ nói.
" Giúp gì cơ? "
" Hút sữa! " Hoắc Tư Danh không xấu hổ nói, trong giọng nói mang theo thanh âm vui sướng.
Hứa Doãn Hạ nổi hắc huyết!!!
" Hút sữa!!! " là mút vú cô, bú sữa của hai bảo bảo, Hoắc Tư Danh mặt dày đến vậy sao? Anh như thế nào lại đi dành sữa với hai bảo bảo?
Như nhìn ra ý tứ của Hứa Doãn Hạ, Hoắc Tư Danh bĩu môi, ho nhẹ " khụ " một tiếng nói.
" Vợ dẹp ngay mấy cái suy nghĩ vớ vẫn đó đi. "
Hứa Doãn Hạ bĩu môi.
Hoắc Tư Danh lại nói tiếp.
" Bác sĩ nói nếu muốn vợ nhanh ra sữa, thì... thì anh phải mút mút á. " nói xong Hoắc Tư Danh cười cười.
Hứa Doãn Hạ mím môi, nhìn cái gương mặt đầy mãn nguyện không tiền đồ kia của anh không khỏi chề môi chế giễu.
Cho dù Hứa Doãn Hạ biết rõ, Hoắc Tư Danh là một người " cuồng yêu " nhưng anh sẽ không bao giờ gượng ép cô, nhưng mà... tự nhiên... hưm... nghĩ tới thôi cũng khiến cô xấu hổ.
" Vợ... " Hoắc Tư Danh dùng ánh mắt ủy khuất nhìn Hứa Doãn Hạ gọi một tiếng.
" Haizz. " Hứa Doãn Hạ thở hắc một tiếng.
" Làm gì làm lẹ.
" nói xong, không tình nguyện gỡ vài nút áo ra.
Hai quả đào căng tròn mọng nước hiện ra ttrước mặt, hai mắt Hoắc Tư Danh trừng to, anh sẽ không thừa nhận anh cảm thấy thèm thuồng đâu... vì cô mang thai mà anh nhịn gần một năm trời, hiện tại nhìn thấy thứ bản thân thèm thuồng lâu ngày, làm sao không kích động cho được.
Hoắc Tư Danh nhẹ nhàng kéo màn chắn che lại, anh ngồi xuống bên mép giường của cô, cúi xuống, không nhanh không chậm một tay bóp một tay chống xuống nệm, miệng thì nhanh chóng mút lấy mút để trái đào ngon miệng trước mắt.
Hứa Doãn Hạ cúi đầu nhìn ngực mình đang bị tên chồng " Háo Sắc " hung hăng mút lấy mút để bầu ngực của mình. Mày cô hơi nhăn lại nhưng không hề có ý định ngăn cản.
Hoắc Tư Danh không dùng kỹ thuật điêu luyện mà anh hay làm cho cô, anh chỉ cố dùng sức mút đấy để cô nhanh ra sữa.
Hết trái rồi lại phải, hết phải rồi lại trái, Hứa Doãn Hạ nhíu nhíu mày nhìn anh hỏi.
" Xong chưa? "
Hoắc Tư Danh không nói gì mà chỉ mút, mãi một lúc lâu, thì anh mới đột ngột buông ra, khóe miệng anh mang theo dòng sữa trắng tinh khiết, tràn ra.
Hứa Doãn Hạ nhìn anh, môi mím lại, lại cúi đầu nhìn hai bầu ngực đang không ngừng rỉ ra sữa, lại nhìn miệng anh chứa đầy sữa.
Hứa Doãn Hạ đỏ mặt xấu hổ, còn đang định kêu anh nhổ ra thì Hoắc Tư Danh ừng ực nuốt vào.
" Sao anh lại nuốt? "
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ cười cười nói.
" Lãi lấy muộn! Sau này còn phải lấy tiếp a vợ. "
Hứa Doãn Hạ đang định nói gì đó, Hoắc Tư Danh lại dùng ánh mắt tràn ngập ý cười nói tiếp chặn ngang lời cô đang định thốt ra.
" Thật ngon. "
Hứa Doãn Hạ mím chặt môi, mặt đỏ bừng xấu hổ, cô nghiến răng nghiến lợi quát.
" HOẮC TƯ DANH!!! "
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ cười cười, cũng không dám nói gì cô chọc cô tức giận, anh chỉ giúp cô vuốt lưng nói.
" Anh nói giỡn thôi... đừng tức giận hen. "
Hứa Doãn Hạ im lặng lườm anh một cái, không nói gì.
Hoắc Tư Danh trong lòng tràn ngập vui vẻ, chuyện này còn phải dài dài... tuy hiện tại đã có sữa nhưng... dư sữa hai bảo bảo không mút là baba chúng nó mút nha! Anh cũng đã rộng lượng chia sẽ hai trái đào thơm ngon cho hai tên nhóc thối kia rồi, hứ! Đồ của anh mà anh phải chia sẽ đấy thấy chưa? Anh quá rộng lượng!!