"Nếu không, tại sao anh lại nói chuyện này trong căn phòng này, anh chị em rồi sao"
Nam Ngự cười, Ngũ Vận Uyển có thể dễ thương hơn một chút được không?
Nam Ngự không muốn trêu chọc cô nữa, nếu không có thực sự sẽ đau lòng chết mất.
Nam Ngự cúi người, đôi môi mỏng sát lại bên tại Ngũ Vận Uyển, thấp giọng nói: "Ngũ Vận Uyên, người đàn ông trong căn phòng này hai năm trước chính là anh, thật sự là anh."
Cả người Ngũ Vận Uyển sững sờ!
Người đàn ông ở cùng Ngũ Vận Uyển hai năm trước lại là Nam Ngự! Sao lại trùng hợp như vậy!
Ngũ Vận Uyển từ trên giường ngồi dậy, nhìn Nam Ngự, nói: "Nam Ngự, anh đang đùa đúng không? Nhất định là anh đã điều tra ra rồi.
Người đàn ông hai năm trước nhất định vừa già vừa xấu, anh sợ em đau lòng nên tự mình gánh lấy đúng không?"
Nam Ngự đứng dậy bật đèn, căn phòng lập tức sáng lên.
Ngũ Vận Uyển lại nói: "Anh đối với em tốt như vậy, nhưng em muốn biết chân tướng, em không muốn khiến anh gánh vác thứ nặng nề như vậy một mình.
Em sợ...!em sợ một ngày nào đó anh sẽ chán em."
Nam Ngự nâng cằm cô lên nói: "Đồ ngốc này, sao anh lại chán em chứ.
Em đừng suy nghĩ lung tung, lẽ nào chân tướng là anh khiến em không vui sao?"
Nếu người đàn ông đó thật sự là