Anh ta lên tiếng: “Nam Bá bảo cô tới phỏng vấn tôi quả là sáng tạo.
Được rồi, cô muốn hỏi gì tôi đều phối hợp.
Nhưng với điều kiện, tôi chỉ đồng ý để cô phỏng vấn, đồng nghiệp của cô có thể ra phòng trưng bày chụp một vài bức ảnh để tuyên truyền cho tôi được không?”
Hiểu Mai và Tiểu Lý có chút thất vọng, hai người lặng lẽ ra phòng trưng bày.
Ngũ Vận Uyển nghĩ, Mặc Nhạm cũng khó hẹn, nếu anh ta đã nói vậy thì cô cũng chỉ có thể đồng ý, hai người cùng đến phòng làm việc của anh ta.
Văn phòng Mặc Nham có một chiếc máy tự pha cà phê, anh ta đổ một ít hạt cà phê vào đó, lát sau mùi thơm của cà phê bay ra.
Mặc Nham hỏi: “Cô thích cà phê?”
“Sao anh biết?”
“Tôi đoán thế” Mặc Nham trả lời.
Thực ra Mặc Nham từng điều tra về Ngũ Vận Uyển nên mới biết sở thích của cô.
Ngũ Vận Uyển còn đang suy nghĩ lời Mặc Nham vừa nói với mình thì Mặc Nham đã hỏi cô.
Anh ta đặt ly cà phê trước mặt Ngũ Vận Uyển, cà phê rất thơm.
Anh ta nói: “Tôi đã thêm một ít sữa vào cho cô rồi, như vậy tốt cho sức khoẻ.
Ở bên người như Nam Ngự lâu ngày, cần thường xuyên bổ sung những thứ ngọt ngào, ấm áp”
Được rồi, có lẽ Mặc Nham nói đúng, nhưng đó chỉ là bề ngoài thôi.
Ngũ Vận Uyển thầm nghĩ, Nam Ngự trong mắt người khác luôn lạnh lùng, nhưng cô lại luôn có thể cảm nhận được sự ấm áp của anh.
Có lẽ đây là