Lâm Tiểu Như trả lời: “Giờ chắc anh ấy đi ngủ rồi ạ”.
Quan hệ của Nam Tiêu và Lâm Tiểu Như bây giờ vẫn là quan hệ giữa bố chồng và con dâu tương lai.
Nam Tiêu không thích Lâm Tiểu Như, đối với ông ta, gia tộc nhà họ Lâm chỉ là nhà giàu mới nổi, không thể đánh đồng với nhà họ Nam.
Nhưng vì Lâm Tiểu Như mang thai cốt nhục của nhà họ Nam nên ông ta rất khách khí, cũng rất nhường nhịn.
“Vậy cô tìm tôi có chuyện gì?” Nam Tiêu chậm rãi hỏi.
Lâm Tiểu Như hít sâu một hơi, nói thẳng vào chủ đề: “Bác Nam, cháu biết Nam Ngự vẫn luôn là chướng ngại vật của chúng ta.
Bây giờ muốn chuyển tảng đá này đi, nhất định bác cần người giúp đỡ”
Nam Tiêu quay đầu lại nhìn Lâm Tiểu Như.
Chướng ngại vật?
“Cô nói Nam Ngự?” Ông ta cũng lười vòng vo, hỏi thẳng.
Lâm Tiểu Như gật đầu.
Nam Tiêu nhíu mày.
Cô gái này xem ra cũng nhanh nhạy đấy.
Nam Tiêu nghĩ có thể do Nam Bá nói với cô ta, lại cảm thấy không đúng, Nam Bá sẽ không dễ gì nói chuyện này với người ngoài.
Vậy là Lâm Tiểu Như tự mình nhìn ra? Lâm Tiểu Như cũng rất thông minh đấy chứ, còn để ý tới những chuyện này.
Nhưng, rốt cuộc cô ta có ý đồ gì?
Nam Tiêu không nói gì.
Lâm Tiểu Như thấy vậy thì hơi nôn nóng, lên