Ngũ Vận Uyển thừa nhận cô yêu anh ta, rất yêu rất rất yêu.
Nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, cô đã xem tình yêu dành cho Nam Bá trước đó thành ký ức của tuổi trẻ, trong ký ức cô yêu anh ta, anh ta cũng yêu cô.
Nhưng...!trong cuộc sống thực tế bây giờ và sau này, trong cuộc đời cô trước sau chỉ có một mình Nam Ngự.
Ngũ Vận Uyển nói: "Anh đừng quên Lâm Tiểu Như cũng có thai, anh nên cố gắng yêu thương cô ta, cố gắng yêu thương đứa con của hai người thì hơn.
Nam Bá, chúng ta thật sự không thể quay lại được nữa."
"Ngũ Vận Uyển, chúng ta có thể quay lại, bây giờ mọi chuyện vẫn còn kịp! Chỉ cần em đồng ý trở lại bên anh, anh sẵn sàng quay lại, chúng ta cùng rời khỏi đây, ra nước ngoài sống cuộc sống mới.
Anh có thể vứt bỏ mọi thứ ở đây!" Nam Bá nói.
Ngũ Vận Uyển thở dài, cảm thấy mình có nói thế nào thì Nam Bá đều không nghe lọt.
Anh ta cần gì phải cố chấp với cô như vậy chứ?
Cho dù Lâm Tiểu Như có rất nhiều khuyết điểm, thủ đoạn độc ác nhưng thật lòng si tình với Nam Bá.
Anh ta đáng lẽ phải trân trọng cô ta.
Ngũ Vận Uyển đang muốn lại khuyên anh ta,