Tình Nồng Khó Phai

Cháu Vui Là Được!


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ông cụ Nam nhìn cô bận bịu thì vội nói: “Đứa trẻ ngoan, đừng làm nữa, có gì để giúp việc làm, cháu phải ngoan ngoãn dưỡng thai mới được.

Thấy không được thì nghỉ việc đi, ở nhà làm cô Nam là được rồi mà.”
Ngũ Vận Uyển cảm thấy hiện tại mọi thứ đều ổn ngoại trừ dạ dày khó chịu, không đến mức phải nghỉ việc.


Hơn nữa, mấy năm qua ở tòa soạn dốc sức làm việc cũng chẳng dễ dàng gì, bảo cô nghỉ việc không làm nữa thì cô thật sự không nỡ.

Ngũ Vận Uyển nói: "Ông nội yên tâm đi, cháu có chừng mực mà”
“Được được, tùy cháu, cháu vui là được!”
Nam Viễn Hùng vừa nghe nói Ngũ Vận Uyển có thai, khỏi phải nói ông cụ vui cỡ nào.

Ông cụ thích đứa cháu Nam Ngự này nhất, tất nhiên cũng rất yêu thương đứa con của anh.

Gần đây Ngũ Vận Uyển cảm thấy Nam Viễn Hùng càng hòa nhã dễ gần với mình hơn.

Mặc dù Nam Viễn Hùng đã lớn tuổi nhưng vẫn rất uy nghiệm, mọi người đều rất kính trọng ông cụ, cũng rất sợ ông.


Mặc dù không được khí thế như Nam Ngự, nhưng có thể thấy năm đó Nam Viễn Hùng cũng là một người hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh.

Nhưng bây giờ ở trước mặt Ngũ Vận Uyển, ông cụ lại như một ông lão nhiệt tình.

Nam Viễn Hùng thấy Ngũ Vận

Uyển đang chuẩn bị một ít đồ ăn nhẹ, không khỏi hỏi: “Ngũ Vận Uyển, người ta nói là sinh con trai hay con gái thì trực giác và cảm nhận của người mẹ là mạnh nhất, cháu cảm thấy trong bụng cháu là trai hay gái?”
Cô thật sự không nghĩ đến vấn đề này, trai hay gái đều tốt cả...!
Thấy vẻ mặt ngơ ngác của Ngũ Vận Uyển, Nam Viễn Hùng cũng biết lần đầu cô mang thai nên chắc chắn không biết gì hết.

Ông cụ cũng không trách cô, chỉ bảo: “Chua là trai cay là gái, Ngũ Vận Uyển, gần đây khẩu vị
của cháu thế nào, có muốn ăn chua không? Ông nhớ lúc bà nội cháu có thai thì nên nhiều lắm, thích ăn chua, càng chua càng tốt, chanh mà bà ấy ăn tận mấy rổ”
Chanh? Ngũ Vận Uyển nghĩ thôi mà trong miệng đã trào ngược axit dạ dày.


“Không có đâu ông nội, gần đây cháu cứ nôn mãi, vị chua hay cay đều không có cảm giác gì đặc biệt cả.”
“Muốn nôn rất bình thường, đừng lo lắng, cứ thả lỏng chút.

Ông thấy sắc mặt cháu không được như trước, phải chăm sóc và nghỉ ngơi cho tốt”.

Đúng vậy, Ngũ Vận Uyển
.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện