Ngũ Vận Uyển trừng mắt nhìn anh, nhưng đúng là cô không hỏi nữa.
Nhưng sau khi nháo nhào lên với Nam Ngự, tâm trạng không tốt của Ngũ Vận Uyển vì bị Nam Bá chọc tức lúc đầu đột nhiên tốt hơn rất nhiều, cô tựa vào cửa sổ xe ngủ mê man.
Nhìn thấy Ngũ Vận Uyển đã ngủ rồi, Dương Tá đã cố kìm chế hồi lâu cuối cùng cũng thấp giọng nói: "Cậu Nam, tôi đã điều tra ra sự việc xảy ra hai năm trước của mợ chủ rồi."
Nam Ngự vốn đang nhìn khuôn mặt nghiêng đang ngủ của Ngũ Vận Uyển, vừa nghe vậy liền quay đầu lại, sắc mặt dần lạnh hơn, "Đã tìm thấy người năm đó chưa?"
"Tìm thấy rồi."
"Bây giờ đang ở đâu?"
"Theo như dặn dò, đã bị nhốt lại rồi ạ, cậu Nam muốn xử lý như thế nào? Có cần tìm người dạy dỗ trước không?"
“Dạy dỗ?” Khóe môi Nam Ngự đột nhiên nhếch lên, cười lạnh tàn nhẫn, "Như vậy thì dễ dàng cho lão ta quá, lát nữa sau khi đưa Vận Uyển về, cậu và tôi qua đó."
Ánh mắt Dương Tá nghiêm túc, "Vâng"
Sau khi xe đến biệt thự của nhà họ Nam, Ngũ Vận Uyển dụi