Trương Tinh Phong ngồi bên trong mật thất. Luyện chế pháp khí, mục đích chủ yếu nhất chính là muốn chuẩn bị cho huynh đệ, đồ đệ của mình một số binh khí thật tốt. Đương nhiên còn có một mục đích khác, đó chính là tu luyện "khí đỉnh".
Khí đỉnh màu sắc chia làm xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử cùng với cao nhất là hắc sắc. Khí đỉnh đạt đến màu đen thì có thể luyện chế thần khí, đạt đến lục sắc thì có thể luyện chế tiên khí. Kỳ thật Trương Tinh Phong bây giờ chỉ cần dựa vào tử hỏa là đã có thể luyện chế đỉnh cấp pháp khí, nhưng hắn vẫn sử dụng khí đỉnh để luyện chế.
Luyện chế pháp khí vô cùng dễ dàng. Trương Tinh Phong sử dụng hỗn độn lực khống chế Bí thiên thạch trở thành hình dạng pháp khí như ý muốn.
"Sất!" Trương Tinh Phong hai tay kết thành thủ ấn, đánh vào pháp khí vừa mới thoát ra khỏi khí đỉnh. Một thanh âm thanh thúy vang lên, một kiện pháp khí đã hoàn thành.
Trương Tinh Phong nhìn sáu kiện pháp khí bên cạnh, cười cười, trong lòng vui vẻ nghĩ thầm: "Một buổi tối đã luyện chế được pháp khí như vậy, tốc độ quả thật là nhanh, khí đỉnh cũng trở nên tốt hơn. Ân, bây giờ màu sắc đã biến thành màu đỏ rồi. Trong Chú Tiên Quyết của sư phụ (Bàn Cổ) có ghi lại, khí đỉnh đẳng cấp tăng lên càng về sau càng khó. Xem ra sau này ta phải thường luyện chế pháp khí, cũng là giúp cho các đồ đệ của mình có một số vũ khí tốt!
Luyện chế pháp khí không phải ai cũng có thể làm. Một là phải có pháp quyết, hai là phải có kinh nghiệm, ba là phải có công lực, đương nhiên nguyên liệu cũng rất quan trọng. Bởi vì luyện chế pháp khí khó khăn rất lớn, cho nên tại Tu Chân Giới thậm chí có những môn phái chuyên môn luyện chế pháp khí, sau đó đem bán ra. Hơn nữa những môn phái này phát triển rất nhanh!
Trương Tinh Phong tay trái khẽ giơ lên, sáu kiện pháp khí đều bị hút vào bên trong Thiên Vũ thủ trạc.
"Cót két......” Cánh cửa nặng nề của mật đạo cuối cùng đã mở ra. Trương Tinh Phong hít một hơi không khí trong lành bên ngoài, tâm tình sảnh khoái hơn vài phần.
- Thiếu gia, mọi người đều đã đợi người lâu lắm rồi!
Một nữ hài cao lớn cực kỳ xinh đẹp thanh tú quay về hướng Trương Tinh Phong oán trách nói.
Trương Tinh Phong mỉm cười. Đối với thái độ này của Thu Chí, hắn quả thật không hề phản đối. Khi vừa đến đây, thu chí đối với hắn vô cùng cung kính. Sau đó bị Trương Tinh Phong nhiều lần giáo huấn, cuối cùng cũng thay đổi thái độ. Bây giờ Thu Chí và Trương Tinh Phong đã trở nên thân thiết, dĩ nhiên thái độ đối với Trương Tinh Phong như một người bạn, không hề xem Trương Tinh Phong như là chủ nhân của nàng.
- Thu chí, Lang Phong đại ca bây giờ ra sao rồi?
Trương Tinh Phong vẫn một mực phiền não về chuyện của Lang Phong. Lang Phong trong khoảng thời gian này đều điên cuồng tu luyện, Trương Tinh Phong cũng không dám quấy rầy hắn. Nên biết rằng luyện công một khi bị quấy nhiễu, nói không chừng sẽ bị tẩu hỏa nhập ma!
- Lang Phong đại ca hả? Hắn đã đi ra rồi, hôm nay hắn hình như rất vui vẻ. Lang Phong đại ca đã suốt nửa tháng rồi chưa từng cười. Thật không nghĩ tới hắn cũng có vẻ tươi cười như vậy!
Thu Chí cũng cảm thấy vui vẻ.
Trương Tinh Phong cũng cảm hứng, nói:
- Ân...... Tốt lắm, Thu Chí, ta trước tiên đến nói chuyện với Lang Phong đại ca một chút, ngươi không cần phải theo ta!
Trương Tinh Phong nói xong liền xoay người rời đi.
Thu chí buồn bực "hứ" một tiếng, chu cái miệng nhỏ nhắn nhìn Trương Tinh Phong biến mất trong từ trong bát trận thế, giận dỗi đá lên mấy viên đá nhỏ, trong miệng khẽ lẩm bẩm: "Để cho người ta ở chỗ này đợi lâu như thế, bây giờ lại nói đi là đi như vậy, thật là quá đáng!"
Thu Chí sau khi đến Tinh Phong trang viên, làm thị tỳ của Trương Tinh Phong, địa vị cao nhất trong số các hạ nhân tại đây. Trương Tinh Phong hầu như không để cho nàng làm việc gì, người khác cũng không dám, điều này làm cho Thu Chí cũng dần dần quên đi thân phận thị tỳ của nàng. Đương nhiên đây cũng là mong muốn của Trương Tinh Phong.
Trong sương phòng của Lang Phong.
- Đại ca!
Thanh âm của Trương Tinh Phong có chút hơi run.
Lang Phong ngẩng đầu lên, nhìn thấy Trương Tinh Phong sắc mặt tươi cười, liền mỉm cười nói:
- Là nhị đệ à, đại ca trong khoảng thời gian này cũng không gặp đệ. Đệ không trách đại ca đấy chứ!
Trương Tinh Phong cảm giác được nụ cười trên mặt của Lang Phong có vẻ rất khiên cưỡng. Hắn không rõ tại sao Thu Chí lại nói là tâm tình của Lang Phong đã tốt hơn rất nhiều.
- Đại ca, chẳng lẽ huynh vẫn còn không từ bỏ được sao?
Trương Tinh Phong đương nhiên biết Lang Phong vì chuyện gì mà trở nên như vậy.
Lang Phong trong mắt có một chút đau thương, nhưng trong nháy mắt đã biến mất, chỉ còn lại vẻ điềm tĩnh. Có lẽ dưới con mắt của những người khác Lang Phong xem ra rất lãnh khốc, nhưng Trương Tinh Phong cảm nhận được đó chính là điềm tĩnh. Điềm tĩnh ở tận sâu bên tong tâm linh!
- Ta từ bỏ sao? Không biết, không biết nữa! Nhị đệ, hôm nay ta dường như đã nhìn thấu rồi. Nếu như nó thuộc về ngươi, cuối cùng sẽ là là của ngươi, nếu như nó không phải thuộc về ngươi, không thể nào ngươi có thể đạt được. Mệnh lý không nên cưỡng cầu này, may mắn là ta đã hiểu được!
Lang Phong đột nhiên cười, nụ cười rất sáng lạn.
Một đạo huyết quang chợt lóe lên. Một thanh đao, một thanh khảm mã đao bình thường. Nhưng có một điểm quyết định nó không tầm thường, thanh đạo này chính là pháp khí!
Trương Tinh Phong khiếp sợ. Pháp khí, đại ca chỉ biết phương pháp luyện khí, công lực chỉ đến Kim Đan kỳ lại có thể luyện chế ra pháp khí? Nhưng chỉ trong nháy mắt hắn bỗng nhiên run lên:
- Đại ca, đại ca...... Tại sao...... Tại sao huynh lại chọn con đường nhân khí song tu. Huyết quang, hảo thê thảm huyết quang, huyết quang đó cũng chính máu huyết trong lòng của đại ca! Máu huyết trong tim của đại ca mà!
- Nhị đệ, đệ không biết sao? Chỉ có nhân khí song tu, ta mới có thể thoát khỏi tư niệm đối với nàng. Bây giờ ta cảm thấy như nó đang an ủi trái tim đã bị thương của mình!
Lang Phong nụ cười rất thê lương.
Trương Tinh Phong bỗng nhiên mỉm cười, vẻ đau thương trên mặt đều biến mất, nhìn Lang Phong tươi cười nói:
- Đại ca, có lẽ ông trời nhất định sẽ cho huynh thành tựu một phen, giống như trong truyền thuyết! Nhân khí song tu mặc dù cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần pháp khí bị tổn hại, chủ nhân cũng sẽ mất đi tất cả công lực, không thể khôi phục lại được. Nhưng đồng thời, nhân khí song tu cũng có thể trở thành một sát thần kinh khủng. Chỉ cần đạt đến cảnh giới cuối cùng, ngươi và đao có thể hoàn toàn dung hợp. Đến lúc đó, lực công kích của huynh tuyệt đối vô cùng kinh khủng, hơn nữa tốc độ cũng tuyệt đối đáng sợ. Tại Tu Chân Giới, những người đi theo con đường này hầu hết đều trở thành sát thần. Bọn họ không thất bại, đương nhiên chỉ cần thất bại, bọn họ sẽ mất đi tất cả công lực!
- Sát thần, sát thần, thật là một
cái tên có khí phách, ta rất thích!
Lang Phong trong mắt hiện lên một tia hưng phấn. Lang phong từ nhỏ đã phải tranh đấu cùng dã thú trong lòng hắn vốn đã có sự điên cuồng của dã thú rồi.
Trương Tinh Phong trong lòng thầm than: "Để cho đại ca tiến vào sát đạo, có phải là một quyết định chính xác hay không?"
Hắn không biết, nhưng ít nhất là hắn biết, để cho đại ca đắm chìm trong tư niệm đối với Nhạc Nguyệt công chúa quả thật không có ý nghĩa gì. Càng huống chi đại ca đã bắt đầu nhân khí song tu rồi. Tất cả đều đã không thể vãn hồi!
- Đại ca, huynh không cố gắng theo đuổi, cứ như vậy mà từ bỏ sao?
Trương Tinh Phong trong lòng có chút không cam tâm.
- Cố gắng, nhị đệ, đệ sai rồi. Nàng là một công chúa, phò mã của nàng, tuyệt đối không phải là một kẻ vô tích sự giống như ta!
Lang Phong có vẻ buồn bã.
- Đại ca, huynh tại sao lại xem thường mình như vậy. Huynh bây giờ đã đạt đến Kim Đan kỳ rồi, sao có thể nói là một người vô tích sự?
Lang Phong đột nhiên cười nói:
- Nhị đệ, ngươi không biết đâu. Một người công lực cho dù cao tới đâu, trước mặt các thế lực cường đại đều không có bao nhiêu ảnh hưởng. Trừ phi giống như nhị đệ ngươi, có công lực ngạo thị thiên hạ. Ngươi nói xem, ta phải mất bao lâu mới có thể ngạo thị thiên hạ đây? Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, hay là......
Trương Tinh Phong ngẩn người. Nếu như chưa đến Thiên Nhai San Mạch, hắn nhất định sẽ trả lời là mười năm. Nhưng sau khi gặp được vị hòa thượng kia của Thiếu Lâm, vị Tả tiên sinh kia của Ma Điện, Trương Tinh Phong biết, Thanh Long đại lục này vẫn còn có những cao thủ đỉnh cấp. Cho dù là mình cũng phải dựa vào hỗn độn lực cường đại, mới có thể ngăn cản được những lão gia hỏa này. Lão hòa thượng kia của Thiếu Lâm, Xuất Khiếu hậu kỳ. Lang Phong không có thời gian trăm năm thì hầu như không thể đạt đến cảnh giới đó. Trăm năm! Trăm năm sau, công chúa có lẽ đã chết rồi!
Trương Tinh Phong nhất thời ngẩn người một hồi lâu, không nói một lời nào. Nụ cười của Lang Phong lại càng thêm khổ sở.
Trương Tinh Phong đột nhiên nói sang chuyện khác:
- Đại ca, ta giao cho huynh một nhiệm vụ. Gia tộc sau này có thể trở thành thế gia hay không mấu chốt là ở đây, huynh có thể đáp ứng hay không?
- Mấu chốt trở thành thế gia!
Trong nháy mắt, sự chú ý của Lang Phong đã bi chuyển hướng!
Lang Phong lập tức nói:
- Chuyện gì ta đương nhiên cũng đáp ứng. Nhìn thấy tất cả mọi người đều vì gia tộc mà bôn ba, ta cũng muốn làm một cái gì đó, Nói đi, ta phải đi làm chuyện gì. Hãy tin tưởng đại ca của đệ, ta nhất định sẽ không làm cho đệ thất vọng!
Trương Tinh Phong cố gắng làm cho khuôn mặt mình lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Đại ca, đệ từ chỗ hoàng thượng đã lấy được một tấm "Đính thuế biển". Sở dĩ đệ muốn có được nó, chính là vì Thiên Phong đổ trang. Việc đệ muốn làm nhất chính là trong một thời gian ngắn phát triển Thiên Phong đổ trang ra khắp chín châu. Một nhà đổ trang lớn có lẽ phải tốn bốn trăm vạn lượng bạc. Chín châu có đến bốn mươi tòa thành lớn. Bây giờ phải thành lập đổ tràng tại bốn mươi tòa thành lớn này. Còn các thành trì nhỏ hơn cũng phải đồng thời thành lập, đương nhiên cơ sở cũng nhỏ hơn một chút, khoảng chừng một trăm vạn lượng bạc là đủ rồi!
Lang Phong liền quên đi nỗi buồn, hoàn toàn chú ý vào sự tình này. Sau khi nghe xong, khẽ nhíu mày nói:
- Nhị đệ, mỗi một châu quận đều có bốn đến sáu thành lớn. Mỗi một thành lớn chung quanh còn có vài tòa thành nhỏ. Nếu thật sự muốn làm như nhị đệ nói, phải cần đến bốn ức lượng bạc mới có thể thực hiện được, ba ức lượng bạc thì cũng đã khó khăn về tài chính rồi. Nhưng trong mười ba năm qua, ngọc khí điếm của chúng ta mặc dù thu nhập rất tốt, cũng chỉ nhiều hơn hai ức năm ngàn vạn một chút mà thôi. So với bốn ức lượng bạc vẫn còn một khoảng cách rất lớn. Không có bạc, chuyện này khó có thể làm được!
Nói xong lại nhíu mày, hiển nhiên hắn đang buồn rầu vì chuyện này.
Trương Tinh Phong đột nhiên cười, tay trái giơ ra, một xấp ngân phiếu xuất hiện trên tay. Một xấp ngân phiếu rất dày.
- Đại ca, đây là năm ức lượng ngân phiếu. Huynh hãy đem một trăm tờ giao cho Vương ca, còn lại bốn trăm tờ, huynh hãy bắt đầu thành lập Thiên Phong đổ trang đi!
Trương Tinh Phong nói, trên mặt lộ ra một nụ cười khó hiểu: "Lý gia, bây giờ ta lại dùng chính ngân phiếu của các ngươi để công kích đổ nghiệp của các ngươi, thật đúng là một chuyện phi thường tuyệt diệu!”
- Nhị đệ, ngân phiếu này......
Lang Phong nhìn con số kinh khủng bên trên ngân phiếu. Một trăm vạn, đây chính là diện ngạch lớn nhất của ngân phiếu. Quá kinh khủng! Hơn nữa nơi này còn có đến năm trăm tờ!
Trương Tinh Phong biết Lang Phong muốn hỏi cái gì:
- Số tiền này vốn đều là của Lý gia, nhưng bây giờ nó đã là của chúng ta rồi. Không được sao?
Lang Phong đột nhiên cũng bật cười. Có một số lượng ngân phiếu lớn đến như vậy, cho dù là hoàng đế nằm mơ cũng phải bật cười!
- Nhị đệ, đệ cứ yên tâm đi. Ta nhất định sẽ cho đệ một tin tốt lành!
Nói xong liền nhận lấy năm ức lượng ngân phiếu. Lang Phong cầm lấy rất dứt khoát, Trương Tinh Phong đưa cho cũng không hề do dự. Năm ức lượng ngân phiếu có thể làm cho rất nhiều người tàn sát lẫn nhau, nhưng trước mặt tình cảm của huynh đệ bọn họ, không hế có một chút hấp dẫn nào.
Trương Tinh Phong nhìn bóng lưng của Lang Phong rời đi, vẻ tươi cười trên mặt liền biến mất, chỉ còn lại vẻ đau thương, vi huynh đệ của mình mà đau thương. Có lẽ Trương Tinh Phong đem nhiệm vụ thành lập đổ trang giao cho Lang Phong, chính là vì muốn cho Lang Phong không còn vì ái tình mà đau khổ!
"Công chúa, một cái danh xưng cao quý đến cỡ nào, chẳng lẽ khiến cho đại ca ngay cả một chút dũng khí cũng không có hay sao? Nếu đại ca bởi vì nhân khí song tu mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Chu Lệ...... Hừ, ngươi tốt nhất là nên hy vọng đại ca ta sẽ không xảy ra vấn đề gì!"
Trương Tinh Phong nhìn ánh trăng bên ngoài phòng, cặp mắt khẽ nheo lại, hàn quang lạnh đến thấu xương chợt lóe lên rồi biến mất!