Lúc này một bầy thú đang lao vút giữa những tán cây, đi đầu là một bạch hổ hùng tráng cao lớn, trên trán khắc chữ vương, mặt hổ cực kì nghiêm túc, hai bên 2 con hoàng hổ đuổi sát gắt gao, đằng sau là mấy con bao nhanh nhẹn và đi đầu là một con chó săn.
Chỉ thấy đàn thú theo chó săn dừng lại, chó săn dùng mũi ngửi xung quanh, mặt chó biến đổi, quay lại nói với bạch hổ cầm đầu: "Lão đại, không ổn rồi, nơi này xuất hiện mùi của các thú nhân khác, hành tung của bọn họ trùng với tiểu thiếu gia."
Đám yêu thú này tự nhiên là tổ tông của thú nhân Bách gia, Bách Trầm Lam.
Vốn dĩ thượng tướng Bách Sùng Nguyên muốn tới, nhưng lão nhân gia nhất định muốn đi tìm hổ con, bởi vì trong trường hợp này, chỉ có phong hệ dị năng cấp 12 là thích hợp nhất, có thể trấn áp được dị thú dị thực khiến bọn chúng không dám tới gần.
Bách Sùng Nguyên tùy còn trẻ đã làm thượng tướng, nhưng chung quy vẫn còn trẻ, chỉ có cấp 8, hơn nữa gặp phải lực chiến đấu đỉnh cấp trong rừng Trường Bạch chính là đưa đồ ăn, còn chưa nói tới khi còn trẻ ông hay vào tìm những dị thú đó đánh nhau, không có con thú nào ở 2 thế hệ này quen thuộc hơn ông, hơn nữa tổ trạch và lối ra cũng cần người trấn thủ.
Bạch hổ trừng mắt, mặt hổ càng thêm thận trọng, có người còn biết động tĩnh của tiểu hổ còn sớm hơn bọn họ, xem ra trong Bách gia có nội quỷ.
Trước đó cũng biết bên trong có đinh, nhưng là vì thả dây dài câu cá lớn nên cũng không nhổ.
Con cái Bách gia không vượng, thế hệ mới chỉ có một tiểu hổ, nhưng thiên phú 3S có thể đứng đầu 3 gia tộc khác.
Xem ra mấy năm nay Bách gia quá nhân từ nên chúng mới có gan duỗi tay vào huyết mạch truyền thừa Bách gia.
Suy nghĩ một hồi, ông lão nhanh chóng ra quyết định, quay về phía thuộc hạ: "Ta cùng Tiểu Cửu đi trước, sau đó các ngươi theo sau, chú ý an toàn, nếu gặp được người mang ý xấu....." Ngữ khí biến lạnh "Biến làm thế nào rồi chứ?"
Mấy thú nghiêm mặt đáp: "Dạ."
Lão giả tử bây giờ mới dặn dò chó săn phía trước: "Tiểu Cửu, tìm đúng hướng, đi." Tiểu Cửu là phong hệ dị năng cấp 9, được lựa chọn chính là cho tình huống bất ngờ như vậy, phối hợp với phong hệ dị năng cấp 12 của ông, tốc độ có thể nhanh lên không ít.
Trong lúc bạch hổ chạy vội trên đường, tâm trí toàn là tiểu hổ con, mắt hổ tràn đầy lo lắng: Trường Phong, ngươi phải đợi tổ tông.
Ở bên kia, hổ trắng nhỏ không biết tổ tông đang không ngừng xông tới, đang nhe răng với 5 thú nhân trên cấp 8, thú nhân xà tộc phía trước thế mà đã cấp 10, mặt hổ nhỏ ngoài ý muốn có vẻ nghiêm trọng lên.
Tiểu bạch hổ nhìn chằm chằm súng laze trong tay thủ lĩnh, cảm thấy cái cây nhỏ tạo thành thương tổn nên trợn mắt lập tức lao tới tảng đá cách đó không xa.
Tiểu hổ trắng vừa động, súng laze bên kia đã vang lên.
Nó rốt cuộc cũng là thú nhân thiên phú 3S, dù chỉ là một ấu tể, tốc độ của nó không chỉ nhanh mà đi chuyển cũng rất nhanh nhẹn, súng laze kia gần như đuổi sát bước chân của nó.
Liên tục mấy phát laze không đánh trúng hổ trắng nhỏ, xà tộc nổ súng cũng choáng váng, nhớ tới nỗi nhục khi chưa thắng được quân đội và lũ quỷ hình hổ khi tranh đấu, trong lòng thầm nguyền rủa lũ khốn kiếp này, hắn ghét nhất là lão hổ, lớn nhỏ đều giống nhau, nhảy tới nhảy lui cái mao, không phải nhảy giỏi sao, lát nữa bắt được phải đánh gãy chân.
"Lấy súng ra, tiểu tử này không phải nhảy rất giỏi sao?" Đại hán xà tộc hung tợn phân phó thủ hạ: "Hôm nay chúng ta phải cùng bạch mao này chơi vui vẻ." Nói xong liền đi đến tảng đá tiểu bạch hổ ẩn thân.
Hứa Nặc bên cạnh đứng ra ngăn đại hán xà tộc, sắc mặt có chút ngưng trọng: "Lão đại, người xem cái cây này có chút quái dị."
Xà tộc đại hán hiển nhiên rất tin tưởng Hứa Nặc, liếc mắt nhìn cái cây một cái, cũng thấy điểm không bình thường, cụ thể bất thường chỗ nào lại không nói lên lời: "Có chút nhưng lại không phát hiện chỗ nào không bình thường."
"Lá cây đang động, chỗ này không có gió, xem ra là một loài dị thực." Hứa Nặc nói những gì phát hiện được: "Nhưng mà vừa rồi nó cũng không động thủ với hổ con, hẳn là dị thực không chủ động công kích người.
Sau tiếng súng của lão đại vừa rồi, ta cảm thấy nó lại động mạnh hơn."
Mấy người nhìn lá cây giật giật lại nhớ lại những dị thực trước đây, trong lòng cũng có chút dựng tóc gáy.
Đại hán xà tộc nhíu mày nói: "Chúng ta đi vòng qua, miễn cho kinh động đối phương, bên kia dị thực cấp 10 chúng ta còn không sợ."
Tiểu bạch hổ cảm nhận bọn hắn đang đến gần, trái tim nhỏ đập thình thịch, quay đầu nhìn cây nhỏ, trong lòng thầm tiếc, mới vừa rồi nên liếm vài cái.
Mấy người đi vòng qua thấy được nhóc con đang nhé răng, tựa hồ như muốn cùng bọn họ đấu một trận tử chiến.
Đại hán xà tộc nhìn nó không không biết tự lượng sưac mình cười nhạo một tiếng, trong lòng khoái cảm vặn vẹo nhìn nó hấp hối giãy dụa.
"Hoàng Ngũ, Cẩu Thất các ngươi linh hoạt chút, biến thành hình thú chơi cùng nhãi con đi." Giọng nói phía sau trở nên tối tăm: "Trước hết cắn đứt 4 chân của nó." Vừa dứt lời, nam tử nhỏ gầy bên cạnh biến thành một con chồn so với chó cỏ Trung Quốc còn lớn hơn một cỡ, một nam nhân tố lớn với mông to khác biến thành nửa linh cẩu.
Hai con nhe răng bay về phía hổ trắng nhỏ.
Tiếp cận đầu tiên chính là con chồn, hắn nhe răng nanh hướng về chân trước tiểu hổ.
Tiểu hổ lùi lại nhảy sang ngang tránh né đồng thời giơ móng vuốt ngân quang cho đối phương một phát tát vào họng.
Bên này vừa tránh né con chồn vừa tránh miệng chó của linh cẩu muốn cắn 2 chân sau của nó.
Hiển nhiên khi chiến đấu tiểu bạch hổ có bản năng trời sinh
Mấy người bên cạnh xem chiến chấn động nhìn động tác của tiểu hổ và vết máu trên cổ con chồn.
Bạch hổ thú nhân quả là dũng mãnh thiện chiến, tiểu thú nhân nhỏ như vậy mà đã có bản năng chiến đấu kinh người, hơn nữa còn có thể vận dụng linh hoạt dị năng hệ kim, phải biết rằng con chồn tuy là yếu nhất trong bọn họ nhưng cũng cấp 8, đối phương chỉ là một tiểu tử 8 tuổi cũng có