Không cần nghĩ cũng biết vương hậu muốn nói cái gì, Brian không muốn đi gặp mẫu hậu lắm, mấy ngày nay không ít khi bị bà mắng vô tình vô nghĩa, vong ân phụ nghĩa này nọ khó nghe.
“Tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp hay, em cảm thấy hai mẹ con cần phải nghiêm túc ngồi xuống nói cho rõ ràng.” Bàn tay Jules đặt lên vai anh ta.
Brian nắm lấy tay cậu, đứng lên nói, “Em đi cùng ta đi.”
Jules gật đầu.
Một lát sau, hai người đi vào tẩm cung của vương hậu, Brian vẫy hạ nhân lui xuống, chỉ còn ba người bọn họ.
“Hiện tại ngươi đã chiếm được thứ mình muốn rồi, còn muốn cầm tù ta và phụ vương ngươi tới khi nào?” Vương hậu đưa lưng về phía bọn họ, quật cường không quay đầu lại.
“Thẳng đến khi phụ vương đáp ứng truyền ngôi cho ta mới thôi.” Brian không hề che dấu dã tâm của mình.
“Ngươi đã soán vị rồi, còn lợi dụng dư luận tạo thế cho mình, cho dù phụ vương ngươi không đáp ứng, chẳng lẽ ngươi sẽ không kế vị sao?”
Rốt cuộc vương hậu cũng quay đầu lại, cười lạnh nhìn anh ta.
Brian không dao động, “Đương nhiên là có.”
“Ngươi soán vị, cần có thứ che chắn đúng không.” Vương hậu trào phúng một câu, rồi nói tiếp, “Ta có thể khuyên phụ vương ngươi đáp ứng, nhưng ta có hai điều kiện.”
“Ngài nói đi.”
“Một là ngươi hủy hết chứng cứ ám chỉ Bob cấu kết với tổ chức Phản Tinh Hệ đi, hai là cướp đoạt thân phận đoàn trưởng quân đoàn I của Tần Vũ, ta cũng không trông cậy ngươi giết hắn, nhưng hắn đã hại Serrill, hại vương thất, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn đâu!” Vương hậu mang vẻ mặt thù hận.
“Mẫu hậu à, ngài biết đây là việc không có khả năng.” Brian lắc đầu, liếc mắt đã nhìn thấu ý tưởng của mẫu hậu, tới bước này rồi, bà vẫn còn nghĩ đến thằng em trai, còn muốn mượn thứ này châm ngòi quan hệ của anh ta và Tần gia.
Anh ta không phải phụ vương lừa mình dối người, có thể đi đến bước này, anh ta thừa nhận Tần gia có ảnh hưởng rất lớn. Nếu không có Tần gia ủng hộ, có lẽ kế hoạch của phụ vương và Bob sẽ thành công, nhưng anh ta không cho rằng mình đã làm sai.
Vương hậu hận sắt không thành thép nhìn anh ta, “Chẳng lẽ ngươi vui vẻ để Tần Vũ, để Tần gia đè trêи đầu ngươi sao?”
“Mẫu hậu ạ, không có đế vương nào nguyện ý để thần tử đè trêи đầu cả, nhưng ta không phải phụ vương, ông ấy không hiểu Tần Vũ, còn ta thì hiểu, nếu Tần Vũ có tâm, mười mấy năm trước đã thay thế được vương thất Drews rồi. Người Tần gia luôn luôn làm việc tùy ý, thật ra bọn họ không coi trọng quyền thế, nếu không mấy trăm năm qua vì sao còn phải ủng hộ vương thất, bọn họ hoàn toàn có thể tự làm quốc vương. Nếu Tần Vũ giúp ta bảo hộ đế quốc Vinh Diệu, vì sao ta không thể dung túng hắn một chút, chẳng lẽ phải giống như phụ vương, thế nào cũng phải diệt trừ Tần Vũ, hoặc là đuổi hắn đi mới cam tâm? Chớ quên, đế quốc Solo vẫn luôn như hổ rình mồi, chưa bao giờ từ bỏ, hiện tại lại nhiều thêm một đế quốc Mộ Quang, ngài cũng thấy rồi đấy. Không có hắn, đế quốc Vinh Diệu không thể đồng thời đối kháng hai đại đế quốc giáp công.”
“Quả thật, dựa vào dự trữ quân sự của đế quốc Vinh Diệu, không có Tần Vũ chúng ta không nhất định sẽ thua, nhưng khi đó đế quốc Vinh Diệu tuyệt đối sẽ không an ổn giống như bây giờ, ngọn lửa chiến tranh sẽ không chỉ ở biên giới, nó sẽ thổi quét đến mỗi góc của R tinh hệ, thậm chí ngay cả Vinh Diệu tinh cũng không thể may mắn thoát khỏi. Ta hy vọng nhìn thấy quốc gia hoà bình an ổn, chứ không phải quốc gia chìm trong khói lửa chiến tranh. Ta tin mẫu hậu cũng sẽ không hy vọng thấy cảnh như vậy, đúng không?” Brian nói ra lời từ tim gan, chỉ hy vọng có thể dùng phương thức bình ổn thuyết phục mẫu hậu.
“Đây hết thảy cũng chỉ là để ngươi che dấu tư tâm của mình, không có Tần Vũ, căn bản ngươi không ngồi lên vương vị được, ngươi chỉ có lạy Tần Vũ mới có được cái ngươi muốn. Thật là thật đáng buồn, hết thảy những gì ngươi có được chỉ là do Tần Vũ bố thí mà thôi.”
Vương hậu đúng là bị xúc động một chút, nhưng rốt cuộc bà cũng chỉ là đàn bà, tầm mắt hữu hạn, quan trọng hơn là bà bị cừu hận che mờ mắt. Đứng phía sau bà, có Serrill, có Bob, có trượng phu Alston, nếu bà thỏa hiệp, đó là đẩy bọn họ ra.
“Mẫu hậu!” Brian có rộng lượng hơn cũng sẽ không muốn nghe lời vũ nhục thế này.
Vương hậu thấy anh ta thẹn quá thành giận, càng kɧօáϊ trá thêm: “Biết tức giận thì tốt, chứng tỏ ngươi không phải thằng đàn ông không có tâm huyết. Brian à, ngươi là con trai của ta, còn là đại vương tử của vương thất Drews, làm vương thất là vinh dự, để không cho vương thất hoàn toàn thành con rối của Tần Vũ, ngươi hẳn nên đứng cùng trận tuyến với phụ vương và nhị đệ ngươi mới đúng!”
Brian xoa xoa huyệt Thái Dương, “Mẫu hậu, nói qua nói lại, ngài chỉ muốn ta buông tha cho Bob thôi đúng không.”
“Phải, các ngươi vốn dĩ là anh em, nên nắm tay nhau cùng tiến cùng lùi, chứ không phải giết hại lẫn nhau, để cho người khác chê cười.”
Jules nhìn không nổi nữa, che trước mặt Brian, “Vương hậu, thứ cho tôi nói thẳng, người không buông tha Brian là quốc vương và Bob điện hạ, còn nữa Bob điện hạ cấu kết với tổ chức Phản Tinh Hệ, hành vi phạm tội của anh ta không phải một hai câu là có thể tiêu trừ, hiện tại người bên ngoài đều đang đợi thái độ của vương thất. Nếu Brian nuông chiều Bob điện hạ, công dân đế quốc sẽ thất vọng với Brian, uy tín mà anh ấy vất vả tạo nên cũng sẽ biến mất, anh ấy không thể đáp ứng yêu cầu của ngài được.”
“Ngươi là ai?” Vương hậu trừng mắt nhìn Jules.
Jules không sợ hãi nói: “Tôi là Jules. Leon, quốc vương bệ hạ và Bob điện hạ lúc trước lên kế hoạch giết chết tôi giá họa cho Brian.”
Sắc mặt vương hậu thay đổi, bà biết có kế hoạch, nhưng không biết người kia chính là Jules, đương sự đột nhiên đứng ra, còn vạch trần trần trụi, khiến bà không được tự nhiên lắm, sau đó thẹn quá thành giận, ra lệnh: “Ta đang nói chuyện với Brian, không có chỗ cho ngươi chen vào, lui ra ngoài cho ta!”
Brian kéo Jules đến bên người, nhìn thẳng vào mắt vương hậu, thái độ kiên quyết mười phần, “Mẫu hậu, yêu cầu của ngài ta sẽ không đáp ứng.”
Vương hậu thấp giọng uy hϊế͙p͙, “Nếu ngươi không đáp ứng, ta cũng tuyệt đối không để phụ vương ngươi gật đầu.”
Brian không dao động, có vẻ cũng không muốn giải thích tiếp, “Mẫu hậu à, những lời này của ta không phải cầu xin ngài, cho dù phụ vương không đáp ứng, ta cũng có biện pháp riêng.” Nhưng ngài thì không có đường lui.
Những lời này anh ta không nói ra.
Vương hậu nghe ra được, bỗng nhiên ý thức được Brian đã không còn là đứa con trai lớn sẽ nghe lời bà nói, bà lại dùng loại thái độ cứng rắn này, chỉ khiến người bị đẩy ra càng ngày càng xa.
Brian và Jules bỗng nhiên phát hiện sự bén nhọn trêи người vương hậu biến mất.
“Brian, mẫu hậu cũng không muốn như vậy, ta vẫn luôn hy vọng anh em các con có thể sống chung