Y buông sổ nhật ký xuống, đi một vòng quanh phòng tư liệu, mở cửa đi đến phòng cách vách, không phải WC, mà là một cái phòng nghỉ.
"Sao vậy?" Tần Vũ đứng ở phía sau y.
"Góc bên kia phòng tư liệu còn phòng nào không?" Lộ Lê chưa trả lời, chỉ hỏi.
Tần Vũ đáp: "Không có."
Lộ Lê đẩy cánh cửa khép hờ của phòng nghỉ đi vào, "Em xem nhật ký thấy người đó nói muốn tới cách vách rửa mặt, nhưng nơi này rõ ràng không có chỗ rửa mặt, vì sao phải nói như vậy."
Mắt Tần Vũ lóe lên, "Em hoài nghi hắn muốn giấu thứ gì đó?"
Lộ Lê gật đầu, "Không phải hoài nghi, em có thể xác định, cũng không biết thứ đồ kia bị cầm đi chưa."
Thời khắc mấu chốt mà đi rửa mặt?
Cùng từng là nhà nghiên cứu, y cũng sẽ không đi rửa cái mặt gì cả.
Nơi này không dùng được dụng cụ, không phải nguyên nhân về không khí, mà là đồ trong phòng có vẻ đều dùng nguyên liệu che chắn máy rà quét.
Hai người tìm một lát, cuối cùng trong kẽ hở trên ván giường tìm được cái thứ kia, một cái rương rất nhỏ, chỉ dài khoảng 25cm, cao 15cm, không biết bên trong đặt thứ gì.
Đang lúc bọn họ muốn mở ra nhìn, bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng bén nhọn, là tiếng móng vuốt cọ vào vách tường.
Lộ Lê thu hồi rương nhỏ, hai người nhìn về phía cánh cửa đang đóng lại, đầu kia chợt an tĩnh lại, chỉ còn tiếng hít thở của họ.
Giây tiếp theo, mấy con quái vật màu đen đột nhiên phá vỡ cửa vọt vào, cái miệng khủng bố che kín hàm răng sắc nhọn, lao về phía bọn họ.
Tần Vũ che trước mặt Lộ Lê, Ô Vẫn trong tay dùng tốc độ cực nhanh chém xuống.
Đám quái vật này cũng không phải không có chỉ số thông minh, đối mặt với nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của chúng nó cũng là trốn đi, quái vật lúc trước bị Tần Vũ chém chết cũng như thế, chẳng qua chúng nó cũng không chạy thoát được mà thôi.
Con quái vật này thì không giống vậy, nó có vẻ như chỉ vì kiềm chế Tần Vũ, không màng tính mạng dùng móng vuốt nắm chặt lấy vũ khí Ô Vẫn. Cùng lúc đó, đồng bọn của nó vòng sang hai bên lao vào cơ giáp của Tần Vũ, móng vuốt sắc bén đến cực điểm, rất có khả năng cắt vụn phòng ngự của cơ giáp, giây tiếp theo, tiếng móng vuốt cọ xát với cơ giáp vang lên.
Quái vật không kịp cào nát cơ giáp, nó cũng không có cơ hội công kích, Lộ Lê đã cắt đầu nó ra.
Tần Vũ giải quyết con quái vật nắm lấy vũ kh, cũng chém chét một con khác muốn phá vỡ cơ giáp.
Bên ngoài còn có tiếng bén nhọn, giờ phút này lại vô cùng an tĩnh.
Lộ Lê đào tinh thể trong óc ba con quái vật ra, đều là tinh thể tím, "Ba con quái vật này hình như thông minh lên thì phải."
"Có khả năng sau lưng có quái vật chỉ số thông minh cao hơn đang sai bảo chúng nó." Tần Vũ vảy hết máu đen trên vũ khí đi.
Lộ Lê nghĩ đến tình huống bên ngoài, "Anh nói rất đúng, xem ra chúng ta bị bao vây rồi."
Sợi tinh thần lực mỏng manh dò ra ngoài nhanh chóng phản hồi tin tức về, ẩn núp ở ngoài phòng nghỉ ít nhất có hơn trăm con.
Cảnh này cũng được những người trong phòng điều khiển nhìn thấy.
Daley lập tức nói chuyện này cho Justin và Tần Sương.
"Khó trách từ lúc bắt đầu đã không nhìn thấy mấy con, hóa ra chúng nó đều chạy đến phòng tư liệu bên kia." Justin ngẩng đầu quan sát video.
Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy hành lang bên ngoài, tình huống trong phòng không thể biết được, nhưng phía trước chỉ có ba con chạy vào, cho nên bên trong hẳn vẫn an toàn.
"Tôi đi chi viện cho anh cả chị dâu đây." Tần Sương lập tức nói.
"Chi viện là nhất định, nhưng tôi hoài nghi đám quái vật này tụ tập ở bên ngoài hẳn không phải trùng hợp. Lúc trước bọn họ rất cẩn thận, cũng không kinh động đám quái vật, vì sao đám quái vật này biết bọn họ ở trong phòng, thậm chí trong khoảng thời gian ngắn như vậy có thể tụ tập mà chúng ta lại không phát hiện ra."
Tần Sương cả kinh, "Anh đang hoài nghi máy theo dõi nơi này không đầy đủ, ở chỗ chúng ta nhìn không tới còn có rất nhiều quái vật à?"
"Không loại trừ khả năng này, tôi còn hoài nghi sau lưng có thứ gì đó đang sai bảo đám quái vật này, không thể tiếp tục được, hành động của chúng ta rất có khả năng ở trong sự giám thị của bọn chúng." Justin ngưng trọng.
Tần Sương vừa nghe đã thấy sởn tóc gáy, "Vậy còn chờ cái gì nữa, chạy đi thôi."
Justin bảo đám Daley huỷ hoại phòng điều khiển, sau khi rời khỏi đây đến một đoạn lại hủy máy theo dõi một đoạn, lại vẫn gặp quái vật ngăn cản, cuối cùng cũng chắc chắn sau lưng quái vật còn có thứ lợi hại hơn đang sai bảo chúng nó.
Cùng lúc đó, quái vật canh giữ ở bên ngoài phòng nghỉ thấy người chậm chạp không xuất hiện, đồng bọn của đám nhân loại lại sắp tới, vì thế chủ động khởi xướng công kích.
Mười mấy con quái vật vọt vào, Lộ Lê quyết đoán thay pháo năng lượng, một pháo oanh ra ngoài, không chỉ mang mấy con quái vật bay ra, còn đánh xuyên vách tường.
Hai chiếc cơ giáp lao ra, Lộ Lê dùng pháo năng lượng bắn ra một con đường từ hướng chúng nó tới, Tần Vũ thu hoạch đầu chúng nó, đầu bay ra thậm chí còn chưa kịp rơi xuống đất đã bị thu đi rồi, không kịp thu thì không để ý đến.
Hai người lưng tựa lưng không ngừng di động, pháo năng lượng của Lộ Lê nhanh chóng thay đổi phương hướng, vẽ một đường thẳng vào hàng lang, đám quái vật không ngừng lao tới tất nhiên cũng bị oanh bay ra ngoài, có con trực tiếp bị oanh rớt nửa thân thể, quái vật liều mạng muốn tới gần bọn họ, nhưng cũng không có biện pháp.
Đừng nhìn Lộ Lê chỉ nhắm pháo năng lượng vào đám quái vật lao đến, trên thực tế y đều đã tính toán hết, chặn mọi hướng mà quái vật có thể xông tới.
Động tác của Tần Vũ cũng không chậm, đặc biệt là khi toàn bộ hỏa lực khai hỏa, đám quái vật này quả thực giống như lao đầu vào chỗ chết, đi về phía trước, dưới chân họ chất đầy càng ngày càng nhiều thi thể quái vật.
Lộ Lê vừa lui về phía sau, vừa tính toán hướng bắn quái vật, vậy mà còn có nhàn nhã đi thu dọn quái vật bị Tần Vũ cắt đầu.
Đây đại khái là sự ăn ý giữa hai người, bởi vì Lộ Lê muốn tinh thể trong óc quái vật, cho nên khi Tần Vũ chém giết quái vật thì trực tiếp chặt bỏ đầu, như vậy mục tiêu thu dọn sẽ lớn hơn một chút.
Lâu không bắt được bọn họ, thứ sau lưng sai bảo đám quái vật này có vẻ có chút sốt ruột, triệu tập tới càng nhiều quái vật hơn, nhóm Tần Sương lại chạy tới.
Chặn ở cuối hành lang, xử lý hết đám quái vật đưa lưng về phía bọn họ, đến khi giải quyết xong hết quái vật trong hành lang mới thôi.
Lộ Lê rời khỏi chỗ này, mọi người vừa dùng pháo năng lượng bắn, vừa rút đi, căn cứ có kiên cố hơn cũng chịu không nổi pháo năng lượng cứ oanh tạc liên tục, trần hành lang đổ vỡ, đá vụn nện thẳng xuống.
Lộ Lê trực tiếp nâng pháo năng lượng bắn lên trần nhà, càng nhiều đá tảng nện xuống, chỉ trong chốc lát đã chặn kín hành lang.
"Đi!" Lộ Lê thu hồi pháo năng lượng.
Mọi người xoay người chạy, chờ khi quái vật phá tan đống đá chặn hành lang, bọn họ đã chạy đi khá xa.
Trên đường cũng có quái vật ngăn cản, nhưng đám mạnh hơn đều bị dẫn tới cái hành lang kia, cũng bị giết không ít, mấy con quái vật này bị giải quyết chỉ trong chốc