Giây phút Lộ mẫu vừa nhìn thấy Tần Vũ thì im bặt, giây tiếp theo lập tức trở nên bén nhọn, cũng hưng phấn kích động hơn, "Con rể à, Tần thượng tướng, chúng ta bị oan, con tới cứu chúng ta sao?"
Lời này đã kinh động ba cha con Lộ Hướng Viễn, bao gồm cả Lộ Hàm Ngọc đang uể oải cũng sáng mắt lên xông tới, sau đó bọn họ nhìn thấy Lộ Lê theo sát sau Tần Vũ.
Gương mặt Lộ Lê ngập tràn sương lạnh, bầu không khí quanh người mang cảm giác không nên chọc vào, giờ khắc này, ngay cả Lộ mẫu cũng không nói nên lời.
Đến khi y đứng thẳng trước mặt bọn họ, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao, vừa nhìn rõ mọi thứ vừa che kín vẻ âm trầm nhìn bọn họ, năm người thoáng chốc giật mình.
Lộ Hướng Viễn bị Lộ mẫu trộm nhéo eo, hoàn hồn trong nháy mắt, ánh mắt nhìn chăm chú Lộ Lê tràn ngập từ ái ôn hòa, "Lộ Lê à, con đến mang chúng ta ra ngoài sao?"
Lúc này lão ta lại rất thông minh không chất vấn vì sao Lộ Lê không xuất hiện một tháng nay.
"Chớ nghĩ quá nhiều." Giọng nói ôn hòa của Lộ Lê khiến Lộ Hướng Viễn và Lộ mẫu dâng lên chút hy vọng, sau đó bị y nhẫn tâm bóp tắt, "Đương nhiên tôi không phải đến để mang các người ra ngoài."
"Ta là phụ thân của con, sao con lại có thể thấy chết mà không cứu!" Lộ Hướng Viễn sửng sốt xong lập tức nổi giận, chưa đến mười giây đã lộ nguyên hình.
Khóe miệng Lộ Lê cong lên độ cung châm chọc, "Chúng ta đã sớm đoạn tuyệt quan hệ, đây là do các người tự tìm tới đấy chứ. Ý đồ dò hỏi cơ mật của đế quốc Vinh Diệu chính là việc lớn, bây giờ các người hẳn nên tự hỏi làm thế nào mà giữ được mạng sống ấy, đặc biệt là Lộ Quang Minh và Lộ Quang Huy, nghe nói hai cậu gia nhập tổ chức Phản Tinh Hệ rồi hả, tổ chức Phản Tinh Hệ chính là kẻ địch của toàn vũ trụ."
"Nói hươu nói vượn, chúng tôi không gia nhập tổ chức Phản Tinh Hệ." Lộ Quang Huy la lớn.
"Mặc kệ các người có gia nhập hay không, hết thảy những kẻ cấu kết với với tổ chức Phản Tinh Hệ đều sẽ bị coi là phần tử khủng bố, mà đế quốc Vinh Diệu chưa bao giờ xuống tay lưu tình với phần tử khủng bố." Lộ Lê châm chọc nhìn Lộ Quang Huy và Lộ Quang Minh, đây là hai đứa con trai được kỳ vọng nhất của Lộ Hướng Viễn, được đưa đến trường quân đội đệ nhất để nhận sự giáo dục tối cao, rõ ràng chẳng thiếu thốn cái gì mà lại thành như bây giờ.
Sắc mặt Lộ Quang Huy và Lộ Quang Minh đều trở nên trắng bệch, bọn họ đương nhiên biết cách hành xử của đế quốc Vinh Diệu, Liên Bang còn không thể không nhượng bộ, huống chi là bọn họ.
"Quang Minh và Quang Huy không cấu kết với tổ chức Phản Tinh Hệ, này hết thảy đều là thủ đoạn hãm hại bẩn thỉu của mày!" Lộ mẫu tức giận trợn trừng nhìn Lộ Lê, rất rõ ràng tội danh này tuyệt đối không thể nhận, nếu không con trai của ả xong đời rồi.
"Người điều tra chuyện này là phụ thân tôi, Tần nguyên soái, bà có ý kiến thì đi tìm ông ấy đi, nhưng bây giờ chính các người còn khó bảo toàn bản thân, còn rảnh quan tâm Lộ Quang Minh với Lộ Quang Huy à. Cũng đúng, năm người một nhà cùng chung hoạn nạn, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng cầu cùng chết." Lộ Lê châm biếm nhìn xuống bọn họ.
Cả năm người đều biến sắc.
"Chuyện này không liên quan gì đến em hết, em không biết gì cả, anh cả ơi, anh giúp em cầu xin Tần nguyên soái đi." Lộ Hàm Ngọc còn chưa muốn chết, khó dằn nổi nhảy ra phủi sạch quan hệ, vô cùng đáng thương nhìn Lộ Lê.
Lộ Lê chỉ lạnh nhạt liếc nhìn cô ta, nhìn về phía Lộ Hướng Viễn và Lộ mẫu, xùy một tiếng, ngầm ám chỉ: "Phụ thân tôi là người công chính nghiêm minh, nếu có thể chứng minh cô thật sự không liên quan đến tổ chức Phản Tinh Hệ, thì nên biết gì nói nấy."
"Em có thể chứng minh, ngày đó em nhìn thấy hai anh trai đi ra ngoài, nhất thời tò mò nên đi theo, phát hiện bọn họ gặp gỡ một người, người kia em đã từng gặp qua rồi, là cấp dưới của Trương tướng quân. Ngày hôm sau, hai anh trai em bắt đầu nói tóm gọn về việc đến nương nhờ anh." Lộ Hàm Ngọc buột miệng thốt ra, không chút do dự.
"Hàm Ngọc, sao con lại có thể như vậy được!" Lộ mẫu không thể tin nổi mà trừng mắt nhìn con gái nhỏ của mình.
Anh em Lộ Quang Minh cũng khiếp sợ nhìn về phía em gái mà bọn họ vẫn luôn yêu thương. Chỉ vì một câu của Lộ Lê, cô ta đã bán đứng bọn họ, tuy trong lòng bọn họ đã hạ quyết tâm sẽ không liên lụy đến những người khác, nhưng bị em gái yêu quý phản bội không dễ chịu chút nào.
Lộ Hàm Ngọc cũng không cảm thấy mình đã làm sai, nói chuyện đúng tình hợp lý: "Mẫu thân ơi, ngài cũng đừng giãy giụa nữa, đế quốc Vinh Diệu chắc chắn đã sớm điều tra xong, chúng ta nói cái gì cũng tốn công vô ích, còn không bằng để các anh dứt khoát nhận đi, còn có thể bảo toàn mạng ba người chúng ta, không tin ngài hỏi phụ thân xem, chắc chắn phụ thân cũng sẽ chấp nhận."
Lộ mẫu lập tức nhìn về phía Lộ Hướng Viễn, phát hiện lão ta trốn tránh đối diện với mình, trong lòng phát lạnh, lập tức hiểu ra sự lựa chọn của chồng mình, nhưng ả không muốn từ bỏ, ý muốn khuyên bảo lão: "Hướng Viễn, Quang Minh cùng Quang Huy còn có tương lai rất dài, cuộc sống của chúng nó chỉ vừa mới bắt đầu thôi."
Lộ Hướng Viễn há miệng thở dốc, trên mặt đều là giãy giụa.
Anh em Lộ Quang Minh không thể tin nổi người này là phụ thân của họ, vậy mà muốn phủi sạch quan hệ giống em gái họ để đứng ngoài cuộc, gương mặt hai người tái nhợt.
"Liên Trân à, Hàm Ngọc nói cũng không phải không có lý......" Lộ Hướng Viễn ấp a ấp úng, cuối cùng vẫn lựa chọn bản thân.
Lộ mẫu thất vọng cùng cực, cảm thấy trái tim rét run, vậy mà ả lại nhìn trúng gã đàn ông yếu đuối như vậy, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hay lắm Lộ Hướng Viễn, mạng hai đứa con trai ông ở trong lòng ông còn không thắng nổi một cái mạng già của ông, đúng là mắt tôi mù rồi!"
Đột nhiên ả xoay người, dứt khoát kiên quyết nói: "Tiếp xúc với tổ chức Phản Tinh Hệ không liên quan gì đến Quang Minh và Quang Huy hết, đều là ta làm, mày hại Quang Minh Quang Huy mất hết tiền đồ, ta không chịu nổi mới quyết định trả thù mày, mày không vui thì nhắm vào ta đây này."
Bình tĩnh mà xem xét, Lộ mẫu là một mẫu