Trong địa lao, vì lời Lộ Lê nói, năm người Lộ gia nghiễm nhiên chia thành hai bên.
Lộ Quang Minh và Lộ Quang Huy an ủi Lộ mẫu ngồi ở một bên, Lộ Hàm Ngọc muốn giải thích cho họ, ba người cũng không buồn liếc nhìn cô ta, cô ta đành phải ngồi chung với Lộ Hướng Viễn.
Lúc này, lại có tiếng bước chân truyền đến, cách lúc Lộ Lê rời đi mới chỉ một tiếng đồng hồ.
Tiếng bước chân dừng lại trước mặt họ.
"Lộ Quang Minh, Lộ Quang Huy, đi ra đi." Trung tá Barry mở cửa nhà lao, chỉ vào hai anh em nói.
"Không, các con không thể đi được!" Lộ mẫu còn tưởng bọn họ gây bất lợi cho con trai mình, khẩn trương nắm lấy cánh tay hai người.
"Mẫu thân, người đừng lo lắng, chúng con vẫn còn giá trị lợi dụng, bọn họ sẽ không dễ dàng giết bọn con đâu." Lộ Quang Minh nhẹ giọng trấn an bên tai ả, lời này không phải an ủi, đã đến nước này, đầu óc cậu ta đã không còn rối rắm nữa.
"Đúng vậy mẫu thân à, hãy tin bọn con." Lộ Quang Huy cũng trấn an theo, cậu con trai đã từng nóng nảy, dễ xúc động cũng bắt đầu thu liễm tính cách của mình.
Lộ mẫu được dìu ngồi xuống, trơ mắt nhìn hai đứa con trai đi theo Barry, nức nở khóc thành tiếng, ả đã hối hận.
Barry mang hai người tới phòng họp, nhìn thấy Lộ Lê và những người khác ở đây, trên mặt cũng không ngạc nhiên, chỉ có nội tâm vẫn thấp thỏm.
Lộ Lê không mở miệng, nhưng ánh mắt áp lực sắc bén của Tần Vũ dừng trên người hai người, ngón tay gõ xuống mặt bàn giống như đòi mạng, "Muốn sống, chỉ có một con đường."
Lộ Quang Huy chỉ bị hắn nhìn một cái, đã không hít thở nổi, Lộ Quang Minh thì khá hơn, hít sâu một hơi, trong lòng hiểu rõ, đây là cơ hội duy nhất của họ.
"Tôi hiểu, bất kể Tần thượng tướng muốn chúng tôi làm gì, tôi và Quang Huy đều sẽ phối hợp."
"Rất tốt." Tần Vũ lạnh nhạt nói.
Ngay sau đó Chu Tuấn Ngạn thông báo kế hoạch cho hai anh em.
Muốn dẫn Trương tướng quân ra, cần lý do để lão ta tin tưởng, mà cơ hội này đã có sẵn.
Bút tích bôi đen Lộ Lê ở trên Tinh Võng đúng là do Trương tướng quân tìm người làm, anh em Lộ Quang Minh xác thật không có năng lực làm chuyện này, bọn họ chỉ là rối gỗ do Trương tướng quân giật dây.
Tần Vũ bảo người thả ra tin tức hắn và Lộ Lê trở về, ngay sau đó lại thả năm người Lộ gia ra khỏi địa lao, tạo ra sự dối trá rằng họ được cung phụng ăn ngon uống tốt lúc trước.
Sau đó anh em Lộ Quang Minh dựa theo kế hoạch quang minh chính đại canh chừng ở ngoài đại trạch Tần gia, làm bộ gặp được Lộ Lê.
Tin tức này thả lên Tinh Võng, Trương tướng quân quyết đoán liên hệ với hai anh em bọn họ.
Lộ Quang Minh đưa ra biện pháp giúp tẩy trắng cho Lộ Lê với Trương tướng quân, lấy điều này để lấy lòng tin của Lộ Lê, được Trương tướng quân tán thành.
Lúc sau bọn họ làm bộ bị phóng viên bắt được, nhận phỏng vấn của phóng viên đế quốc, nửa đường phỏng vấn lộ ra Lộ Hướng Viễn ngoại tình, và sự thật Lộ mẫu là kẻ thứ ba, tẩy trắng cho Lộ Lê.
Lộ mẫu không biết kế hoạch của họ, nhưng ả biết đây là cơ hội của con trai, chỉ có lấy lòng Lộ Lê mới có thể giữ mạng sống, cho nên ả cũng thừa nhận chuyện này là thật, hơn nữa còn sám hối, chỉ có Lộ Hướng Viễn tức muốn hộc máu.
Lộ Hướng Viễn rất coi trọng thanh danh, bởi vì trong lòng lão còn ôm hy vọng xa vời nhận Lộ Lê về, từ đó trải qua cuộc sống giàu sang sung sướng, không mấy ngày hết thảy đều đã bị vợ và hai đứa con trai phá hủy.
Sau khi thanh danh bại hoại, Lộ Lê sao còn có thể nhận lại lão ta, lời của vợ và hai đứa con trai đã cắt đứt tương lai có cuộc sống phú quý của lão, khiến lão ta tức giận chửi ầm lên với họ.
Anh em Lộ Quang Minh đã không còn trông cậy gì vào lão ta nữa, cũng thấy rõ sự ích kỷ của Lộ Hướng Viễn, Tần gia cũng không an bài phóng viên phỏng vấn lão ta để không gây trở ngại cho kế hoạch.
Sau đó đoạn phỏng vấn Lộ Lê xuất hiện trên TV, đây là lần đầu tiên y xuất hiện trước công chúng, tỏ vẻ mọi việc đã qua, ân oán đời trước y sẽ không kéo tiếp tới tận đời này.
Giá trị nhan sắc siêu cao lập tức hấp dẫn một số lớn fan yêu cái đẹp, lúc này mọi người mới biết hóa ra phu nhân của chiến thần đại nhân đẹp như vậy, lòng dạ rộng lớn và sự rộng lượng của y cũng khiến mọi người bội phục không thôi.
Trương tướng quân cho rằng Lộ Lê đã mềm mỏng hơn, càng thường xuyên liên hệ với hai anh em Lộ Quang Minh, hoàn toàn không biết mình đang rơi vào bẫy, sau đó Lộ Quang Minh đưa ra lời hẹn gặp mặt, lão ta cũng đáp ứng, tuy nhiên lão rất cẩn thận.
Địa chỉ gặp mặt là do chính lão chọn, giữa lúc đó còn làm rất nhiều trò thử trước, nhắn Lộ Quang Minh đổi chỗ không ngừng, cuối cùng xuất hiện ở đó cũng không phải lão ta, mà lão ở chỗ tối quan sát hồi lâu, Lộ Quang Minh đợi hai tiếng cũng không thấy lão tới, sau khi thúc giục vẫn không thấy bóng người đâu, nên cậu ta không chút do dự đứng dậy rời đi.
Sau khi Lộ Quang Minh rời khỏi quán cafe, máy truyền tin nhận được hai tin nhắn.
Một tin do người của Tần Vũ nhắn tới, bảo cậu ta bình tĩnh, đừng làm ra động tác nhìn đông nhìn tây.
Một tin là Trương tướng quân gửi cậu ta, bảo cậu ta lên chuyến xe buýt trên không tiếp theo.
Lộ Quang Minh nghe theo lên xe buýt, chỉ trong chốc lát, bên người có một lão già còng lưng ngồi cạnh.
"Không có ai theo dõi cậu chứ?" Ông già đột nhiên mở miệng, thanh âm già nua, nhưng có vẻ như là cố ý.
Lộ Quang Minh mới ý thức được ông ta chính là Trương tướng quân, đương nhiên không trả lời, thử nói: "Ông là Trương tướng quân à?"
"Không phải, tôi là người Trương tướng quân phái tới bàn bạc với cậu." Ông già phủ nhận.
Lộ Quang Minh dừng lại một chút, mới trả lời vấn đề của ông ta, "Có người theo dõi tôi hay không, không phải ông rõ ràng nhất sao, bảo tôi đổi chỗ nhiều như vậy, còn lãng phí thời gian đợi hai tiếng, không phải vì mục đích này à."
Ông già nói: "Tình thế hiện tại không thể không cẩn thận."
"Thật ra ông là Trương tướng quân." Lộ Quang Minh đột nhiên nói.
"Tôi có phải hay không có khác gì nhau?" Ông già không để bụng mà hỏi lại.
"Đương nhiên là khác chứ, ông nhìn