Tên hộ vệ cảnh giác, khi Toàn Diệp Thư nói ra những lời này lập tức nhìn quanh bốn phía, xác định lại lần nữa không có ai mới nhỏ giọng mở miệng "Ý thiếu gia là không gả cho quốc vương tân nhiệm, mà ngài muốn gả cho Tần Vũ?"
Jules đứng sau khóm hoa lan đang tức muốn hộc máu, nghe được lời này lại bình tĩnh lại, trộm nhìn về phía Lộ Lê mang vẻ mặt vô cảm, bồn chồn trong lòng, hết nửa ngày, hóa ra Toàn Diệp Thư coi trọng chồng của anh cậu, thần tượng của cậu.
"Nếu có thể, đương nhiên gả cho Tần Vũ là tốt nhất." Ngữ khí của Toàn Diệp Thư mang theo nuối tiếc, "Đáng tiếc Tần Vũ không tới tham gia yến hội."
"Dù sao anh ta đã kết hôn rồi, không có khả năng tới tham gia đâu."
"Không sai, tuy nhiên có người lại ngoài dự kiến, vậy mà hắn lại tới." Khóe miệng Toàn Diệp Thư nhẹ nhàng nhếch lên.
"Là ai?" Hộ vệ khó hiểu.
"Phu nhân Tần Vũ, vị Lộ phu nhân kia." Tiếng cười của Toàn Diệp Thư hình như còn có ngụ ý sâu xa.
Hộ vệ lập tức lĩnh ngộ, "Một người đã kết hôn lại chạy tới tham gia yến hội xem mắt, không phải tình cảm của hắn và Tần Vũ xảy ra vấn đề chứ.
Nếu thật sự là như vậy, nói không chừng cơ hội của thiếu gia ngài tới rồi."
"Ta không biết tình cảm của bọn họ có xảy ra vấn đề hay không, nhưng cơ hội xác thật tới rồi." Toàn Diệp Thư nói, "Trước đây nghe nói hắn chính là Ly Lục lúc trước tạo ra cơ giáp series PT, nếu mọi người đều là cơ giáp chế tạo sư, đúng lúc có thể luận bàn cùng hắn luôn."
"Thiếu gia muốn nói là nếu ngài có thể thắng hắn trước mặt mọi người, có khả năng là một mũi tên trúng hai con chim sao." Hai mắt của hộ vệ sáng như sao.
Toàn Diệp Thư nhếch khóe miệng, không tiếp tục đề tài này nữa, "Đi thôi, về yến hội, ta không thể đi ra ngoài quá lâu."
Hai người nhanh chóng rời đi.
Lộ Lê và Jules từ sau bụi hoa lan cao hơn 1 mét đi ra, bóng tối ban đêm phủ trên mặt hai người.
"Anh à, liên minh Lôi Hạ phái người như vậy tới, thật sự có lòng muốn liên minh với đế quốc Vinh Diệu sao, sao em cảm thấy bọn họ tới châm ngòi quan hệ vậy?" Jules càng nghĩ càng cảm thấy không đúng lắm.
Lộ Lê liếc mắt nhìn cậu ta, "Trực giác của em không sai, bọn họ xác thật tới đế châm ngòi, xem ra bên trong liên minh Lôi Hạ giờ phút này cũng không hài hòa."
"May mắn hôm nay người nghe được mấy lời này là chúng ta, nếu để Brian nghe được, em sợ anh ấy sẽ......" Jules không nói tiếp, nhưng Lộ Lê biết ý của cậu.
Không có người đàn ông nào sẽ thừa nhận thành công của mình là dựa vào người khác, đặc biệt là thân phận như Brian.
Đối phương còn nói cái gì mà người cầm quyền chân chính của đế quốc Vinh Diệu là Tần Vũ, loại lời nói dối thế này tuy người lý trí đều biết là đang châm ngòi, nhưng trong lòng cũng không có khả năng không mang khúc mắc.
Cuối cùng bất kể kế hoạch của đối phương có thành công hay không, ít nhất mục đích của họ đều đã đạt được, cho nên Jules nói không sai, may mà người nghe được những lời này là bọn họ.
"Không đúng." Lộ Lê đột nhiên phủ định suy đoán này.
"Làm sao vậy ạ?" Jules hoảng sợ.
"Chuyện này có khả năng không đơn giản như chúng ta tưởng, vai chính yến hội sao có thể dễ dàng rời đi như thế, cho dù chỉ có vài phút cũng không được, anh có một suy đoán." Vẻ mặt Lộ Lê rất khó coi.
"Suy đoán gì ạ?"
"Chúng ta về đại sảnh yến hội trước đã, chờ anh xác định lại rồi nói."
Hai người trở về, đi được một nửa đột nhiên nhìn thấy Brian đang đi tới, phía sau có hai thị vệ đi theo.
"Sao bệ hạ lại ở chỗ này?" Lộ Lê và Jules nhìn nhau.
"Nghe nói hai người ở chỗ này nên tới đây nhìn xem." Brian giải thích một câu.
Người đứng bên cạnh lộ vẻ kinh ngạc, có vẻ rất ngạc nhiên vì quốc vương bệ hạ lại giải thích với họ.
Tuy nhiên ngẫm lại thân phận của Lộ Lê, y chính là phu nhân Tần thượng tướng, vậy thái độ của quốc vương bệ hạ cũng không kỳ quái nữa.
"Vừa rồi không phát sinh chuyện gì sao?" Lộ Lê không quá tin tưởng, bèn hỏi luôn.
Brian nhạy bén nhận thấy lời y nói có ẩn ý, lập tức vẫy người không liên quan lui xuống, chỉ còn lại ba người bọn họ.
"Làm sao vậy?"
"Bệ hạ xin hãy trả lời tôi trước, ngài đi về phía bên này, có phải có ai chỉ dẫn hay không?"
Brian đã đoán được ý của Lộ Lê, bèn trả lời: "Ngay từ đầu là do ta nhìn thấy hai người đi ra ngoài, vừa mới nghĩ đợi lát nữa sẽ ra cùng, nhưng chưa bao lâu đã có người lại đây, nói với ta là nhìn thấy Jules, hơn nữa còn chỉ hướng bên này."
"Người nói cho bệ hạ là người trong vương cung sao?"
"Không sai."
Lộ Lê đã có được đáp án mình mong muốn, nên không kiêng dè kể toàn bộ chuyện y và Jules nghe được Toàn Diệp Thư nói chuyện với hộ vệ cho anh ta.
Jules cũng nói vài câu, tuy nhiên cậu ta sợ Brian sẽ nảy sinh khúc mắc với Tần gia, nên nói vài câu dễ nghe.
Sắc mặt Brian thoáng chốc trầm xuống, nhìn Jules đang lo lắng, vuốt tóc cậu, "Đừng lo, ta vẫn còn rất lý trí, chỉ là những người này xem ra có vấn đề."
"Vấn đề gì, Toàn Diệp Thư kia không phải cố ý nói cho chúng ta nghe chứ." Jules không thể lý giải cái này có lợi gì cho bọn họ.
"Chuyện này ta sẽ nói với Tần Vũ, em không cần nhọc lòng, chờ xử lý xong ta lại nói cho em nghe." Brian nói.
"Vâng."
Ba người như không có việc gì trở lại đại sảnh, mọi người thấy quốc vương bệ hạ đi cùng Lộ Lê Jules cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Brian và Jules đi đến một bên nói chuyện.
Lộ Lê nhìn thấy Toàn Diệp Thư đang ở cùng một chỗ với Derp điện hạ, hai người nói nói cười cười, không khí cũng không tệ lắm.
Đại khái là nhìn thấy y, bỗng nhiên hai người cùng nhau đi tới.
"Chào Lộ phu nhân, không ngờ chúng ta lại gặp mặt trong yến hội này." Toàn Diệp Thư giơ ly rượu trong tay lên, tươi cười xán lạn.
Lộ Lê cảm thấy cậu ta đang ám chỉ mình là một người đã kết hôn vậy mà lại đến yến hội xem mắt thế này, y mỉm cười, "Chào cậu, chỉ là em trai tôi rủ tôi đi cùng nó, làm Toàn thiếu gia chê cười rồi."
Toàn Diệp Thư nhẹ nhàng đong đưa ly rượu trong tay, làm như lơ đãng nhắc tới: "Không biết Lộ phu nhân