Edit: Mỡ Mỡ
Chương 54:
Nhìn đi, Lô đại vương chính là người đàn ông yêu vợ đến nhường nào , vợ nhất định cảm động muốn chết rồi, còn không mau tới cho đại vương ta một cái sờ lông yêu thương !
Lô Ác Ác nâng cằm, duỗi duỗi cái đầu hướng qua bên Sở Tịch, thần khí mười phần mà chờ Sở Tịch lại mò trên đầu mình một cái, tốt nhất là còn có thể khen ngợi khích lệ mình hai câu, a, nếu như có thể làm món ăn ngon để khen ngợi thì càng tốt hơn á!
Sở Tịch cúi đầu nhìn cậu chăm chú, nửa ngày, đột nhiên cười một cái, thuận tiện giơ tay lên xoa xoa đầu cậu vài cái, bất đắc dĩ nói: "Được."
"Ó cục ——" nhìn gương mặt bình thường lạnh lùng nở nụ cười, Lô Ác Ác đột nhiên đỏ mặt, bên tai cũng nóng cực kì, không tự chủ được phát ra âm thanh rầm rì nhẹ nhàng từ trong thanh quản, thân mật nũng nịu ý tứ hàm xúc không rõ.
Giọng của vợ thật là dễ nghe, vợ cười rộ lên thật là đẹp mắt, vợ thiệt là tốt, chỗ nào cũng tốt hết á!
Hai người không coi ai ra gì tú ân tú ái, làm mù mắt chó hợp kim của đám cẩu độc thân trong đội cận vệ.
Uông Tái sờ sờ cái đầu trọc lóc của mình, nhe răng nhếch miệng, cảm thấy xương sườn mình đau thấy ghê, chỉ là Lô Ác Ác một người lại có thể đánh hắn tới nỗi không bò dậy nổi, còn muốn thao luyện binh lính thành những quỷ súc cấp bậc tướng quân, sau này mình sống thế nào đây!(*chỗ này hơi chém tí, không rõ lắm)
Vệ Long cảm động đến lau nước mắt, không hổ là Lô đại vương gà siêu cấp, tú ân ái lại tú đến độ ngầu như thế!
Một bên Nhạc Thế theo bản năng liếc nhìn gò má Ferrero một cái, Ferrero mặt không thay đổi dùng tay đẩy mặt hắn ra, hướng về phía Dove đang núp sau lưng người ta: "Dove, lại đây, nói cho tôi nghe chuyện gì xảy ra."
Nhìn dáng dấp tướng quân đang bận, cũng không đoái hoài tới bọn họ, Ferrero vừa vặn thừa cơ hội này mà hỏi rõ tình huống trước mắt là thế nào. Bốn người bọn họ ngay lúc lơ mơ không biết gì bị Sở Tịch giao cho Thương Lẫm ném vào trong ảo cảnh, mới ra đến còn chưa kịp làm rõ là chuyện gì xảy ra liền thấy mần sáng giữa không trung cùng với Oreo Thánh Sư trong truyền thuyết, đội trưởng Al luôn luôn lời ít mà ý nhiều, tính tình Gigi càng lạnh hơn ít lời hơn, Ferrero muốn hỏi, dĩ nhiên là túm Dove tính tình ôn hòa mềm mại nhất lại đây
"Sau khi chúng ta bị thú triều tách ra, tui nghe một con hổ răng kiếm nói bên kia chính là núi lở đất nứt, đâu đâu cũng có bầy thú chạy nạn, tụi tui liền quyết định quay đầu chạy về đây." Dove đi chầm chậm đến cạnh Ferrero bên này, ngay lập tức giấu mình phía sau Ferrero, nhe răng nhếch miệng, "Vừa may thú triều cũng đánh tan một đám chim mặt quỷ phía sau, đúng rồi, sau đó đội trưởng Al còn túm con chim mặt quỷ cho tui, anh đoán xem những thứ kia tại sao vừa nhìn thấy chúng ta liền truy sát, giống như bị điên í?"
"Tại sao á?" Lô Ác Ác không biết cái chi cũng xáp lại nhe răng nhếch miệng, cười híp mắt chia sẻ kinh nghiệm của chính mình với Dove: "Thịt chim mặt quỷ hơi cứng, ăn không ngon lắm, bất quá cổ tụi nó gặm rất đã, nướng chín sau đó rắc hạt tiêu đã mài thành bột lên, gặm thơm ngon số dzách!"
"..."
Dove cẩn thận ngó ngó phía sau Lô Ác Ác, thấy Sở Tịch không nhìn qua bên này, mà là đang cùng cơ giáp Thương Lẫm giao lưu, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Tướng quân đối với Ác Ác có du͙ƈ vọиɠ độc chiếm cường liệt đến độ muốn tẩu hỏa nhập ma , mới vừa rồi cũng không nói gì, sẽ không phải là có cái gì khó nói chớ? Vừa nghĩ như thế, Dove cũng không dám nháo vào cùng, nhưng vẫn tại lòng hiếu kỳ điều khiển mà không nhịn được hỏi Lô Ác Ác: "Tướng quân làm sao thả cậu tới đây rồi ?"
Ai cha cham bọn đàn em đều thấy mình nũng nịu với vợ, lỗ tai Lô Ác Ác đỏ lên, chắp hai tay bị ống tay áo rộng che khuất ở sau lưng, cúi đầu, dùng bàn chân trên đất gãi gãi, giọng cao lên nghe cỡ nào cũng thấy có ý tứ khoe khoang hàm súc: "Ta đến nói cho các người một tiếng, đợi lát nữa đôi ta muốn vào bên trong ảo cảnh một chuyến, các người cùng Thương Lẫm chờ chúng ta ở bên ngoài."
Về sau phải canh kĩ mới được, không thể để cho vợ cười đẹp đến như vậy lúc có người khác, Lô đại vương ta là một con gà kiên định như thế còn không nhịn được mê hoặc, lỡ như bọn tiểu đệ cũng bị vợ mê hoặc chỉ có thể trách bản thân mình!
Dove kéo dài âm điệu ồ một tiếng, nhẹ giọng lại nói: "Ác Ác, tướng quân đối với cậu thật là tốt ha!"
"Đó là đương nhiên! Anh ý làm món ngon cho ta, đan gùi làm khăn cổ cho ta, còn có thể sờ sờ lông cho ta..." Lô Ác Ác đầu tiên là đắc ý khoe khoang một phen, nếu bây giờ không phải cậu đang ở hình người thì chắc là đuôi vểnh cao lên tận trời.
Lập tức, hiếm khi để ý đến nguy cơ, Lô Ác Ác dùng ành mắt đề phòng trên dưới đánh giá Dove một phen, hừ hừ nói: "Sở Tịch chỉ đối tốt với một mình ta, ngươi cũng đừng hòng tòm tèm anh ý." Nói xong, duỗi ra một cánh tay, nhứ nhứ quả đấm của mình, ý tứ uy hiếp hàm súc mười phần, "Dám cùng đại vương ta cướp, đến một người đánh một tổ!"
"Không không không!" Dove liền vội vàng lắc đầu, từ Uông Tái bên kia mà biết thiếu niên chỉ cao cỡ mình trước mắt này kỳ thực sức chiến đấu dũng mãnh cực kì, cậu cũng không dám dùng thân thể bé tí teo này của mình đi thử nắm đấm.
Lại nói chính là cho cậu lá gan hai người cậu cũng không dám đánh chủ ý trên người Sở thiếu tướng! Bạn lữ mà nói, cậu vẫn thích người thành thục một chút như chị Gigi, Dove liếc trộm Gigi cách đó không xa một cái, hai má phúng phính như trẻ con còn ửng hồng lên một chút. Lô Ác Ác chú ý tới dị thường của cậu, thuận mắt nhìn sang, nhìn thấy vóc người bốc lửa và gương mặt xinh đẹp của Gigi, không khỏi lắc lắc đầu, ra vẻ ông cụ non vỗ vỗ vai Dove nói rằng: "Thì ra ngươi thích bà cô* hở!"(*chỗ này là mẫu)
Mấy người khác bên cạnh nghe hai người nói chuyện bỗng cứng ngắc. Nhạc Thế phụt một tiếng bật cười, ấn đầu Dove vò loạn, vui khôn tả. Uông Tái còn sợ Lô đại vương, không dám mon men về bên này, Ferrero túm cổ áo sau của Dove xách ra từ tay Nhạc Thế, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Nữ vương Gigi khí tràng mười phần một tay vòng qua ngực đứng ở đó, cụp mắt nhìn chằm chằm dao phay trong một tay khác của mình, ngay cả đầu cũng khổng ngẩng lên, chỉ là lạnh lùng phun ra một câu: "Luyến mẫu tình kết là loại bệnh, phải trị."
"Ha ha!" "Ha ha ha!"
Tất cả mọi người cười ha hả lên, Dove cũng đỏ mặt cùng khà khà cười khúc khích, ngày cả Ferrero trên mặt cũng lộ ra ý cười, chỉ có Al lạnh lùng vẫn nghiêm túc thận trọng, đứng im trong bóng của cơ giáp như một tàn ảnh, một chút tồn tại