Edit: Tama
Beta: Mỡ Mỡ
Chương 59
Những người khác cũng bị động tĩnh này kinh động đến, nhao nhao chạy về phía bờ, cùng với Lô Ác Ác nhìn về phía hồ đột nhiên xuất hiện tình huống khác thường.
Trong hồ vòng xoáy khổng lồ tựa như một cái miệng mở rộng tối om, tựa như dạ dày của một con quái thú to lớn, há mồm hút một cái, đem nước hồ ngon miệng không ngừng nuốt chửng vào, từng ngụm từng ngụm tiếp một hơi, mãi không dứt.
Đương nhiên, đây chỉ là hình ảnh trong mắt một tên như Lô Ác Ác.
Ánh mắt của những người khác đều nhìn vòng xoáy đột nhiên xuất hiện trong hồ, trong lòng suy đoán tướng quân nhà mình làm gì xảy ra động tĩnh tại đáy hồ, chỉ có Lô Ác Ác vẻ mặt nhức nhối nhìn chằm chằm nước hồ không ngừng biến mất, miệng lẩm bẩm: "Thật nhiều canh, không còn òi, không còn òi!"
Không có cái gì đau hơn trơ mắt nhìn canh mình thích uống nhất lại bị người khác uống sạch!
Nước hồ nhanh chóng tràn vào trong vòng xoáy, mặt hồ cũng đang nhanh chóng hạ xuống, rất nhanh, đồ vật trong hồ rốt cục cũng lộ ra mặt thật.
"Đây là!"
Thấy một màn trước mắt này, tất cả mọi người mặt mũi không khỏi tràn đầy kinh ngạc, Uông Tái luôn luôn dễ kích động nhất kinh ngạc thốt lên.
Chỉ thấy đáy hồ khô cạn, một quái vật khổng lồ toàn thân màu xanh nhạt chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt mọi người, nước hồ chính là bị nó nuốt vào. Chờ tất cả nước hồ hoàn toàn biến mất, cái miệng lớn trên boong thuyền như quái vật khổng lồ cũng khép lại biến mất, hiện lên từ đáy hồ, lúc đầu còn có một hòn đảo giữa hồ lớn như vậy, càng lên cao, hình thể cũng càng tăng thêm càng lớn, đến thời điểm giữa không trung, đã gần mười ngàn mét, lấp kín hang động vô cùng to lớn dưới lòng đất .
Đây là một chiếc thuyền cổ bằng đồng thau khổng lồ, thần bí mà uy nghiêm, tôn quý mà rộng rãi, không giống với phương thức chế tạo chiến hạm cùng phi thuyền thường gặp trong Hoa minh, ngoại hình của nó càng giống với bảo thuyền được ghi chép bên trong địa cầu cổ, khí thế hào hùng, khí thế bang bạc, nặng nề đè nén, khiến người ta vô thức ngừng thở.
Chiếc thuyền chín tầng chấn động lòng người đến từ nền văn minh khoa học kỹ thuật tu chân cấp chín Thiên Công tinh series Thương đời thứ XI số hiệu chiến hạm Thương Lam.
"Trời ạ! Đây là cái gì? Cổ thuyền sao?"
"Quá hùng vĩ!"
"Đơn giản là không thể tưởng tượng nổi! Trên đời làm sao có thể có một chiếc thuyền lớn đến như vậy!"
"Mẹ nó, tôi xem như mở rộng tầm mắt!"
Không chỉ có bọn Uông Tái, Nhạc Thế, Dove hoàn hồn sau khi sợ hãi kêu liên tục, ngay cả Al luôn luôn lạnh băng cùng Gigi hai người đều hoàn toàn không thể kiềm chế cảm xúc bản thân kích động không thôi.
Lô Ác Ác mặc dù cũng bị khí thế chiếc thuyền cổ bằng đồng thau hào hùng gây kinh hãi, thế nhưng cậu rất nhanh liền từ bên trong khí tràng uy áp bao phủ toàn bộ không gian thoát ra, tức giận cắn răng, thì ra đây chính là cái tên húp trọn nồi canh!
Một đường thang mây từ bên trên thuyền cổ đồng thau kéo dài đến trên đảo, Sở Tịch từ trên thang mây từng bước một đi xuống thuyền, hướng phía Lô Ác Ác đi tới, thân hình cao lớn thẳng tắp, bước chân vững vàng hữu lực, thoáng như Thiên Nhân Chiến Thần, một thân áo giáp bạc gần như chói mù mắt người.
Chỉ một chút, Lô Ác Ác liền nhìn ngây người.
Vợ, vợ thật là dễ nhìn a!
Tứ chi trên dưới Lô Ác Ác đều không nghe sai khiến, gót chân mình đã giống như mọc cánh, vù vù một chút liền nhào tới Sở Tịch, hai cánh tay cũng ôm chặt cổ Sở Tịch, cả người như khỉ trên người Sở Tịch, đầu rúc vào giữa cổ anh không ngừng cọ a cọ, trong miệng mềm nhũn hừ hừ: "Ó ó ~ ó ó ~"
"Đừng nghịch, Ác Ác." Không nghĩ tới Lô Ác Ác vậy mà lại nhiệt tình như vậy, Sở Tịch nghiêm mặt, đưa tay đem cậu ở trên người mình bám chặt mặt cọ qua cọ lại đẩy ra, để tránh cho lỗ tai mình nóng lên bị phát hiện, "Đây là Thương Lam, ta mang em đi xem một chút."
Nghe xong chiếc thuyền cổ đồng thau Thương Lam này là Thiên Cơ Tử lưu lại, Lô Ác Ác cũng hứng thú, nhảy xuống từ trên người Sở Tịch, hứng thú bừng bừng níu lấy Sở Tịch muốn lên thuyền. Sở Tịch bị cậu kéo một cái đến lảo đảo, đường cong trên gương mặt tuấn tú nguyên bản lạnh lẽo cứng rắn lại nhu hòa xuống, trong con ngươi màu xanh sẫm tràn ra ý cười ôn nhu mà bất đắc dĩ.
"Báo, báo cáo tướng quân!" Đằng sau truyền đến một thanh âm thô kệch ấp a ấp úng.
Gã cường tráng đầu trọc Uông Tái đáng thương bị cả đám phía sau hắn đẩy ra, vẻ mặt cầu xin, cắt ngang bầu không khí thân mật giữa hai người, cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Có thể chúng tôi đi lên xem một chút được không ạ?"
Nói xong quay đầu trừng mắt nhìn cái đám chết tiệt sau lưng đem mình đẩy ra, mặc dù hắn Uông Tái là tên đầu trọc, nhưng cũng không muốn làm bóng đèn bóng loáng đâu mà!
Nhạc Thế cười hì hì dựng lên ngón cái với gã, Vệ Long lệ nóng doanh tròng mà nhìn gã, Dove một mặt áy náy hướng hắn chắp tay trước ngực ra vẻ nài nỉ, Gigi vứt cho hắn một ánh mắt nhanh lên, Al sừng sững bất động, Ferrero... Tốt a, bởi vì ngại bộ dáng sưng mặt sưng mũi quá thiếu lịch sự, Ferrero thẳng tránh sau lưng những người khác không đi ra.
"Đi thôi, đều đi lên hết."
Sở Tịch thật ra cũng không cấm bọn họ lên thuyền, anh hiện tại đã tiếp nhận hoàn toàn truyền thừa Thiên Cơ Tử lưu lại, cũng tiếp nhận quyền hạn Thương Lam, chính thức trở thành chủ nhân của Thương Lẫm cùng Thương Lam, tất cả nơi này, toàn bộ trận pháp khổng lồ bao quát cả dãy núi phía tây, đều nằm trong lòng bàn tay anh.
Lô Ác Ác tính tình nóng nảy, không đợi Sở Tịch nói dứt lời, liền vội vàng kéo lấy anh đi lên thang mây, cuối cùng vẫn không quên quay đầu trừng Uông Tái một chút.
"A há! Tôi nói tướng quân sẽ không quên chúng ta mà!" Dove reo hò một tiếng, dắt Gigi đầu tiên xông lên thang mây, khắp khuôn mặt bánh bao là sợ hãi thán phục: "Em lần đầu tiên thấy thuyền lớn như vậy hùng vĩ như thế! So với chủ hạm siêu cấp khổng lồ Á liên minh phải lớn hơn trăm lần!"
Kỳ thật cái này còn không phải trạng thái tối đa của Thương Lam, phải biết chiến hạm series Thương đời thứ XI trong Thiên Cơ Vực đều có thể xếp trong Top 100 sản phẩm đỉnh cao nhất, danh xưng là chiến thành bản rút gọn, hình thái lớn nhất của Thương Lam, có thể so với một hành tinh nhỏ.
Những người khác cũng đều theo sát lên thang mây, hướng thuyền cổ đồng thau hùng hồn hào hùng đi đến, càng đi đến gần, càng có thể cảm nhận được rung động làm lòng người dâng trào kích động không thôi. Uông Tái đi ngang qua bị Lô Ác Ác trừng một chút đến nửa ngày cũng