Edit: Tama
Beta: Mỡ Mỡ
Chương 60
Sau khi kết nối thông tin, một giọng nói khác như máy móc truyền qua , Cơ Thừa Hi cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp nói ra: "Xin chuyển lời Thánh sư Tranh Hà, ở chỗ tôi có tin tức xác thật liên quan đến Thánh sư Oreo."
"Xin chờ một lát."
Một lát sau, từ đầu bên kia truyền đến một giọng nói nam tính nhu hòa khàn khàn: "Cậu có tin tức của Oreo?"
"Đúng vậy, miện hạ." Cơ Thừa Hi điều chỉnh tư thế của mình, mặc dù biết người bên kia không nhìn thấy, trên mặt hắn vẫn lộ ra một bộ nét mặt khiêm tốn mà ôn hòa, cung kính nói: "Tôi hiện tại đang trên đường đến Sở nghiên cứu tổng hợp KTE7, xin ngài thu xếp công việc bớt chút thì giờ gặp một lần, tôi biết tin tức này đối với ngài rất quan trọng."
Dừng một chút, Cơ Thừa Hi nghiêng đầu nhìn về phía phong cảnh bên ngoài phi hành khí nhanh chóng xẹt qua, nhà cao tầng san sát nối tiếp nhau, các loại phi hành khí như nước chảy, so với hành tinh trung ương tôn sùng xa hoa lãng phí hoa lệ, tòa thành thị này giản lược hiệu suất cao mới càng giống khoa học kỹ thuật chuẩn mực quốc gia hơn. Thu hồi ánh mắt, hắn thản nhiên nói: "Tôi lấy thân phận dị năng giả hệ tiên đoán cấp tám duy nhất ở Hoa minh hiện nay cam đoan với ngài độ chuẩn xác của tin tức."
"Đã như vậy, tôi ở bên trong phòng làm việc của tôi chờ cậu." Tiếng nói bên kia khàn khàn càng thêm trầm hơn: "Hi vọng cậu sẽ không khiến tôi thất vọng."
Ngắt thông tin, Cơ Thừa Hi đưa tay đè lên mi tâm, đối phương dù sao cũng là một vị Thánh cảnh uy danh hiển hách, hơn nữa còn nổi danh hỉ nộ vô thường, thủ đoạn độc ác, sự tích nhân vật truyền kì năm đó hung tàn đem hỏa thiêu mười tám thành Hắc dị tinh chấn động toàn bộ Hoa minh, vừa mới chừng mấy câu ngắn ngủn, hắn đổ mồ hôi lạnh toát sống lưng.
Phi hành khí dừng lại tại bên ngoài khu Sở nghiên cứu tổng hợp KTE7, người canh cổng đã được phía trên ra lệnh, ghi chép đơn giản liền mở hành lang cho phép đi. Một đường chạy nhanh đến chỗ một tòa nhà chọc trời màu xanh nước biển, Cơ Thừa Hi từ trên phi hành khí đi xuống, tư thái ung dung hoàn mỹ sửa sang lại quần áo, đường cong khóe môi mỉm cười vừa đúng tựa như một tấm mặt nạ hoàn mỹ.
"Ngài khỏe chứ, Cơ tiên sinh." Thanh niên tóc ngắn màu nâu nghênh đón, mang theo kính mắt, ngũ quan bình thường, dáng vẻ cẩn thận tỉ mỉ, nói mà không có biểu cảm gì: "Mời đi theo tôi."
"Cám ơn."
Ở bên này dưới dự dẫn đầu của nhân viên công tác, Cơ Thừa Hi đi tới tầng cao nhất của tòa cao ốc, hiện ra trước mắt hắn là một văn phòng đóng chặt.
"Chủ nhân, đã đưa Cơ tiên sinh đến."
"Vào đi."
Cửa phòng mở ra, con ngươi Cơ Thừa Hi khó nhận ra đang hơi co rụt lại, vô thức đem lưng ưỡn càng thêm thẳng tắp, đi vào.
Người đàn ông ngồi trên xe lăn quay ra, nhìn về phía Cơ Thừa Hi, thần sắc trên gương mặt tuấn mỹ bày ra sự mệt mỏi, một đôi con ngươi đen nhánh mệt mỏi nửa híp nửa mở, thanh âm cũng khàn khàn nhu hòa: "TK số 4, ngươi đi ra ngoài trước đi."
"Vâng, chủ nhân." Thanh niên tóc nâu lên tiếng rời khỏi, giữa hành động không thấy cứng ngắc chút nào, chỉ có điều phản ứng có một tia dấu vết khô khan.
Đây chính là người máy trí năng series TK đời thứ 7 Sở nghiên cứu KTE7 không công bố ra ngoài, khóe mắt Cơ Thừa Hi liếc qua đảo lại cửa phòng bị đóng kín, cứ việc nhìn qua tình báo có liên quan, tận mắt nhìn thấy một thứ người máy trí năng từ bề ngoài đến hành động đều không kém người thật bao nhiêu, hắn cũng không thể không thầm bội phục dưới đáy lòng người đàn ông trước mặt dưới sự chèn ép không ngừng của Nghị Viện cùng thế lực thế gia dị năng mà chống đỡ Sở nghiên cứu.
Lại nhìn người đàn ông trước mắt, rõ ràng nhìn qua vừa mới chừng ba mươi tuổi, mái đầu lại bạc trắng, sắc mặt tái nhợt, ngay cả môi thật mỏng cũng không có một tia huyết sắc, thân thể cũng cực gầy, ngồi trên xe lăn làm cho người ta cảm giác tựa như một người bệnh tình nguy kịch, mọi lúc đều có thể ngã xuống.
Cơ Thừa Hi trước kia nhìn qua tư liệu hình ảnh vị Thánh sư Tranh Hà này, biết trước khi trở thành dị năng sư Thánh cảnh, hắn là một người cao lớn mắt đen tóc đen, thân hình thẳng tắp, thân thủ mạnh mẽ, khí thế kinh người, mà không phải dáng vẻ bây giờ nặng nề ốm yếu mệt mỏi, hai chân tàn tật đi lại không tốt, chỉ có thể dựa vào xe lăn hành động.
Chẳng qua mặc dù thế, cũng không người nào dám bởi vì bề ngoài hắn ốm yếu không chịu nổi mà xem nhẹ hắn, vị dị năng sư Thánh cảnh hỏa hệ này dùng chiến tích hiển hách đã chứng minh thực lực của hắn, một ngày liên tiếp đánh bại ba vị dị năng sư Thánh cảnh cùng cảnh giới, một trận chiến tàn sát gia tộc Rosen Hắc dị tinh, liên tiếp thiêu hủy mười tám tòa thành thị, bên trong cỗ thân thể tàn tật yếu đuối này,chính là đang ẩn chứa một lực lượng Thánh cảnh kinh khủng.
"Nói đi." Tranh Hà một tay đỡ trán, mi tâm nhíu chặt, chẳng qua thoáng ngồi ngay ngắn, một trận ho khan sặc sụa, sắc mặt trắng bệch đến dọa người, tiếng nói cũng càng thêm khàn đặc: "Tin tức Oreo."
"Miện hạ, ngài hẳn phải biết tôi là dị năng giả hệ tiên đoán, trước đây không lâu thành công đột phá đến cấp tám." Cơ Thừa Hi cân nhắc ngôn từ, mặc dù cấp tám cùng dị năng giả Thánh cảnh chỉ có chênh lệch một cảnh giới, nhưng khác biệt một trời một vực, hắn biết rõ bằng sức chiến đấu của mình bây giờ, trước mặt Tranh Hà đỡ không nổi hai chiêu. Chẳng qua hắn cũng có lá bài tẩy của mình, ngược lại không sợ người đàn ông trước mắt này đột nhiên trở mặt, ôn hòa mỉm cười tiếp tục nói: "Gần đây, tôi một lần tình cờ thấy được một số hình ảnh, trong đó lại xuất hiện Thánh sư Oreo mất tích đã lâu. Tình huống Thánh sư Oreo thật không tốt, y không chết, nhưng cũng không biết có phải xem như còn sống hay không."
"Khụ khụ! Khục!" Tranh Hà toàn thân chấn động mạnh một cái, lưng đột nhiên thẳng tắp, bên trong đôi mắt đen ẩn ẩn có hỏa diễm nhảy nhót, khuôn mặt tái nhợt khàn giọng hét lên: "Nói rõ ràng!"
Cơ Thừa Hi không dám nói lời vô ích nữa, điều động dị năng trong người, đưa tay, từng tia từng tia sương mù ở giữa không trung bốc hơi mờ mịt, một màn hình ảnh xuất hiện. Trong tấm hình, thân thể Oreo có chút hư ảo đã tiêu tán gần một nửa, Sở Tịch đứng trước mặt hắn, mặt lạnh lùng bức bách hắn đáp ứng thề sống chết trung thành, vẻ mặt Oreo biến ảo chập chờn và ánh mắt giãy giụa có thể thấy rõ ràng.
"Oreo..." Thân thể Tranh Hà thẳng tắp, trên khuôn mặt tuấn mỹ trắng bệch nổi lên một màng hồng nhạt, buồn bực ho khan, một cỗ khí thế đáng sợ từ trong thân thể yếu đuối ngồi trên xe lăn bộc phát, lửa