Chương 87
Edit: Tehichan
Beta: Mỡ Mỡ
"Con nói sao cái tốt con không học, cố tình muốn học cái này hử? Ta kêu con tu luyện con không làm, mỗi ngày lén đi ra ngoài trêu chó ghẹo mèo, không phải mổ trọc chim loan phía tây núi Lăng Vân, chính là giẫm lật lò luyện đan phía đông núi Bách Luyện, con chính là ba ngày không ăn đánh liền muốn lật mái nhà lên! Bây giờ lại còn muốn học người ta đoạn tụ."
Trong một thoáng, trong đầu Lô Ác Ác hiện ra ký ức thời điểm còn tại núi Thái Trạch năm đó, bản thân vẫn còn là con gà con bé tí, lầu đầu tiên bị người cho gà ăn tiến hành "Xúc đầu gối trường đàm" (nghĩa là nói ở bên gối dạy đời xuyên đêm) chuyện đại sự cả đời.
Gà con mập mạp bé tí Lô Ác Ác hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang theo sát cho người cho gà ăn tuyên cáo chính mình lớn rồi, muốn tìm nam nhân lấy làm vợ, cây ngay không sợ chết đứng, mạnh miệng líu lo: "Con đây là học theo người đó!"
"Học ta? Ta và Phong Lan đó là... Đó là... Con... một con gà con nhãi ranh hiểu cái cọng lông gì!"
Người cho gà ăn đỏ mặt tía tai, tức giận đến đuổi theo gà con mập mạp bé tí Lô Ác Ác chạy hơn một nửa vườn thuốc, cuối cùng bắt được hắn xoa nắn một trận, hỏi: "Đại Hoa, con thật sự muốn tìm nam nhân lấy làm vợ hả?"
Gà con mập Lô Ác Ác chịu khổ bị chà đạp, giãy dụa, líu lo, réo lên không ngừng.
"Con nói một chút xem con coi trọng người nào? Hồ ly tinh lông đen mỗi ngày bị con dí chạy? Hay là tiểu đạo đồng hay mang món tráng miệng cho con ăn ở núi Tiểu Thanh hả? Cái gì, muốn tìm đàn ông hùng tráng uy vũ giống như con? Muốn so với Phong Lan càng cao to hơn, càng kiên cường, càng cường tráng hơn, càng có khí thế hơn?"
Thật vất vả từ trong tay người cho gà ăn thoát ra, gà con mập Lô Ác Ác một bên vắt chân lên cổ chạy ra bên ngoài, một bên líu lo : "Còn muốn so với Phong Lan đạo trưởng càng đẹp mắt hơn!"
"Cùng Phong Lan so sức lực gì hử! Giỏi ha con gà kia, ngày đó thời điểm ta và hắn cùng ngâm linh tuyền có phải ngươi chạy đi nhìn lén không hử? Đại Hoa, con đứng lại đó cho ta! Xem ta có đánh tới mông con nở hoa không!"
Bất quá trận "Xúc đầu gối trường đàm" này cũng không có bởi vì gà con mập Lô Ác Ác bị thanh niên tuấn lãng đuổi theo đánh một trận no đòn mà tuyên bố kết thúc. Mỗi lần bị đánh xong, gà con mập Lô Ác Ác đều theo thường lệ vác bao quần áo nhỏ rời nhà trốn đi, ngồi ở trên cành cây một gốc tùng già ngàn năm ngoài thung lũng, dùng móng vuốt vẽ từng đường, từng đường trên thân cây – bị người cho gà ăn đánh một lần liền chạy tới nơi này vẽ một đường trên thân cây, chờ về sau hắn lớn rồi đánh lại, khi còn bé Lô Ác Ác cũng đã có chí khí như vậy.
Chẳng được bao lâu, người cho gà ăn liền mang theo một bao hạt thông ngào đường tìm tới, cùng gà con mập Lô Ác Ác ngồi vắt vẻo trên cây, chính mình ăn một hạt hạt thông ngào đường, hướng vào trong miệng gà con mập Lô Ác Ác bỏ một hạt, thế là theo thường lệ cả hai liền hòa thuận, tốt đẹp như lúc ban đầu.
"Xem dáng dấp này của con, nếu thật sự muốn tìm đàn ông giống Phong Lan, chắc chắn sẽ bị ép so với ta còn thảm hơn, ta còn có chút hi vọng trở mình, còn con á, là không trông cậy vào được." Người cho gà ăn rôm rốp nhai hạt thông ngào đường, vừa trịnh trọng, nghiêm túc, ngữ trọng tâm trường* mà nói vừa vươn móng xoa loạn đầu gà con mập Lô Ác Ác.
*lời nói trịnh trọng chân thành
Gà con mập Lô Ác Ác cũng rôm rốp cắn hạt thông ngào đường, không hiểu hỏi: "Tại sao con bị áp? Con tìm vợ, vợ chắc chắn đối với con cực kỳ tốt cực kỳ tốt, mỗi ngày cho con ăn hạt thông ngào đường, muốn ăn bao nhiêu liền ăn bấy nhiêu!"
Nào giống người cho gà ăn, mỗi lần đều là đánh mình xong, lúc chạy tới cầu hoà mới lấy ra mấy hạt hạt thông ngào đường đến lấy lòng mình, gà con mập Lô Ác Ác sau này là muốn làm gà đại vương Lô Ác Ác, mới sẽ không bị mấy miếng hạt thông ngào đường như thế này thu mua, hừ! Cái này thiệt là ngon, lại ăn thêm một hạt nữa mới được!
Lại quay qua bỏ vào trong miệng vàng nhạt đang mở lớn của gà con mập Lô Ác Ác một hạt hạt thông ngào đường tự mình chế biến theo công thức bí mật, người cho gà ăn tiếp tục ân cần giáo dục: "Ta nói con đó, nếu thật sự muốn tìm một bà xã như thế, phải nhớ kỹ điều đầu tiên chính là không thể trước mặt hắn gọi hắn là vợ!"
"Tại sao vậy.. ực?" âm thanh rôm rốp rôm rốp cắn hạt thông ngào đường vang lên.
"Hơn nữa không cần biết con có yêu thích hắn nhiều cỡ nào, đều phải kìm nén hết ở trong lòng, tuyệt đối không thể nói ra khỏi miệng."
"Tại sao vậy.. nhoam nhoam?" âm thanh rôm rốp rôm rốp cắn hạt thông ngào đường vẫn tiếp tục vang lên.
"Ở đâu ra mà nhiều tại sao như vậy, lo ăn của con đi!" Người cho gà ăn đem một hạt hạt thông ngào đường cuối cùng đưa qua ngăn chặn miệng gà con mập Lô Ác Ác, phủi phủi tay, nói lời thề son sắt: "Nói chung, chúng ta, những người đàn ông đích thực đều như vậy! Con là đàn ông đích thực có phải không?"
"Đương nhiên!"
"Nhớ kỹ nha, tuyệt đối không thể để cho đối phương nghe được cin gọi hắn là vợ, nếu mà không cẩn thận nói lỡ miệng thì phải dù chết cũng không nhận, nếu không vợ con cũng không thèm ngươi, sẽ chạy mất!"
Vợ con cũng không thèm con, sẽ chạy mất!
Không thèm con, sẽ chạy mất!
Chạy mất!
Âm thanh người cho gà ăn tràn ngập tại trong óc Lô Ác Ác, vừa nhấc mắt, liền đối diện đôi mắt lóe ánh sáng nguy hiểm cùng một thân áp suất thấp của Sở Tịch, còn có ngón tay đang xoay thành vòng tròn trên phần lông tơ mẫn cảm nhất của mình.
Lô đại vương triệt để tỉnh mộng.
"Ác Ác?" hai ngón tay Sở Tịch nắm một chỗ thịt mềm dưới lớp lông tơ tinh tế, nhẹ nhàng xoa một cái, "Tại sao không trả lời anh?"
Một cỗ cảm giác tê dại giống như bị điện giật từ chỗ mẫn cảm bị xoa nổi lên, trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, Lô Ác Ác run lập cập dữ dội, lông gà cả người đều dựng lên, lắp ba lắp bắp mở miệng nói: "Ta không có kêu cái gì nha, anh chắc chắn nghe lầm rồi!"
Lần này Sở Tịch không có ý định cho cậu cơ hội trốn tránh vấn đề. Anh đã sớm nghĩ trước khi rời đi hành tinh khổng lồ RH4, nhất định phải cùng Lô Ác Ác nói rõ tình cảm trong lòng, không cần biết Lô Ác Ác có hiểu hay không, anh đều phải đem quan hệ của hai người xác định rõ ràng trước, như vậy mới có thể yên tâm.
Khoảng thời gian trên hành tinh nguyên thủy chỉ có hai người bọn họ sống nương tựa lẫn nhau, Sở Tịch cũng không phải vội vã nói rõ tình cảm cùng con gà ngốc nghếch Lô Ác Ác, giải thích tâm ý của chính mình đối với em ấy đến tột cùng là cái dạng gì. Bởi vì Sở Tịch vẫn luôn độc chiếm lực chú ý của Lô Ác Ác, trông coi em ấy, cưng chiều em ấy, làm cho em ấy không thể rời bỏ chính mình, cho dù Lô Ác Ác còn không biết tình yêu là gì, Sở Tịch vẫn luôn có thể chờ đợi, đợi đến khi em ấy hiểu ra.
Dù là thời điểm du͙ƈ vọиɠ độc chiếm nồng nặc nhất, đáy lòng Sở Tịch tuôn ra một luồng kích động muốn đem Lô Ác Ác giấu đi, làm cho trong đôi mắt Lô Ác Ác chỉ có thể nhìn thấy hình bóng của chính mình, cũng chỉ thuộc về một người là mình, nhưng anh cũng chỉ là muốn trong lòng mà thôi, xưa nay đều không nghĩ tới thực sự biến ý niệm thành hành động, anh luôn đem Lô Ác Ác để ở trong lòng, sủng lên tận trời, anh làm sao đành lòng làm ra sự tình có thể xúc phạm tới Lô Ác Ác.
Nhưng là bây giờ bên người đã có thêm những người khác, chờ sau khi trở lại Hoa Minh, ngoại trừ đối phương ra, người xuất hiện trong cuộc sống hai người bọn họ chỉ có thể càng ngày