Edit & Beta: Tiểu Vu
Tầm mắt của Sino từ áo tắm dài nghiêm mật trên người Cố Vũ đảo qua.
Đây là áo ngủ đặt ở phòng tắm, là size của hắn rất lớn, hai vạt áo tắm giao điệp cơ hồ đem Cố Vũ vây quanh một vòng bao đến kín mít.
Hắn thật là quá không cẩn thận, hắn cư nhiên quên mua áo ngủ cho tiểu bạn lữ!
Hắn nhìn hai má Cố Vũ đỏ bừng, ánh mắt hơi tối: "Cậu nên nghỉ ngơi, không ngủ được sao? Ta có thể bồi cậu."
Ngón tay của Cố Vũ đột nhiên cuộn tròn sờ nhẹ cửa một chút.
Cậu buông tay ra, nhanh chóng đánh chữ trả lời: "Không phải, tôi đang xem tin tức thông báo tuyển dụng."
Sino thấy cậu rõ ràng đang hoảng loạn lại ngoan ngoãn giải thích, trong lòng nhũn ra, duỗi tay muốn xoa đầu cậu.
Lúc bàn tay của Sino sắp đụng tới chính mình, Cố Vũ vội vàng lùi về sau một bước lại bởi vì chân mềm, tự vướng vào chân mình cả người ngã về phía sau.
Đôi mắt cậu trợn to, trái tim kinh hoàng nhảy.
Sino phản ứng cực kỳ nhanh chóng một phen ôm lấy eo cậu, đem người vững vàng ôm vào trong ngực.
Cố Vũ chỉ cảm thấy mùi hương kỳ lạ này càng đậm, cậu đẩy bả vai Sino ra, lại bị Sino ôm càng chặt.
Giọng Sino trầm thấp, ngón tay nhẹ vỗ về sườn cổ của Cố Vũ: "Mùi hương tin tức tố tuyến thể cậu ngày càng nồng."
Cố Vũ bỗng chốc mở to hai mắt, một loại cảm giác chưa bao giờ từng có đánh úp cậu, thân thể cậu nháy mắt căng chặt, nếu cậu có thể phát ra tiếng, tuyệt đối sẽ phát ra thanh âm mất mặt.
Cậu cắn môi dùng sức lớn hơn nữa đẩy hắn ra.
Sino hít sâu, ôm Cố Vũ đến mép giường để cậu ngồi, sau đó mới buông cậu ra.
Tay Cố Vũ nắm lấy khăn trải giường thở dốc, thập phần may mắn lúc này đang ngồi, bằng không cậu có khả năng không có biện pháp đứng vững.
Sino lùi về phía sau hai bước, vuốt thật mạnh tóc về sau đầu một chút: "Cậu...... Có phải sắp đến kỳ phát tình hay không?"
Cố Vũ trừng mắt nhìn hắn, ba chữ này cậu rất quen thuộc nhưng có liên quan đến nó chưa bao giờ là nhân loại.
Cậu lắc đầu, nghĩ nghĩ đánh chữ: "Không phải, tôi chỉ là, ngửi được một loại mùi hương rất kỳ lạ, anh dùng nước hoa gì vậy?"
Sino nhìn chằm chằm cậu: "Ta không dùng nước hoa, ta nghĩ mùi hương mà cậu nói là mùi hương tuyến thể của ta."
Hắn ngay lập tức hiểu được nguyên nhân, nghĩ đến cảnh tượng không lâu trước đây, thân thể phảng phất thoáng chạy qua dòng điện nhỏ, hắn duy trì vẻ mặt đứng đắn không dấu vết mà kéo kéo vạt áo ngủ.
Hắn tắm rửa xong, nằm im lặng xem tin tức thì thấy tiểu bạn lữ online, suy nghĩ liền bay đến trên người tiểu bạn lữ.
Nghĩ đến tiểu bạn lữ ở ngay dưới lầu, nghĩ đến hai người từng nằm trên giường của hắn cùng nhau ngủ, nghĩ tới hắn dán tiểu bạn lữ phóng thích, nghĩ đến cuối cùng hắn nhịn không được đi phòng tắm.
Sau khi thả lỏng, hắn thần thanh khí sảng mà thay một bộ áo ngủ, vốn dĩ chuẩn bị trực tiếp đi ngủ lại thấy tiểu bạn lữ còn online liền nhịn không được xuống lầu.
Hắn mới phóng thích không lâu, mùi hương tuyến thể còn chưa biến mất cũng khó trách vẫn chưa tiếp xúc mà tiểu bạn lữ đã có thể ngửi được.
Ánh mắt Sino càng thêm thâm trầm nhìn vào mắt của Cố Vũ, phảng phất có thể đem người xuyên qua: "Cậu có phản ứng với mùi hương tuyến thể của ta tức là độ phù hợp của chúng ta rất cao."
Cố Vũ ngẩn người, sau khi hiểu được vừa xấu hổ vừa quẫn bách, lùi về phía sau.
Sino thấy cậu như vậy, thở nhẹ một hơi: "Ngủ đi, ta đã hỏi bác sĩ Tần, gần bệnh viện bọn họ có trung tâm giải trí đang tuyển người, rất hợp với cậu, ngày mai ta mang cậu đi xem."
Trong lòng Cố Vũ ấm áp, cậu không nghĩ tới Sino sẽ giúp cậu tìm việc làm.
Cậu đánh chữ "Ừ," ngẩng đầu nhìn Sino, ánh mắt cảm kích, "Cảm ơn anh."
Sino đi rồi, Cố Vũ mới chậm rãi thả lỏng lại, cậu bò lên giường nằm duỗi tay sờ sờ sườn cổ, cảm giác với trước kia hoàn toàn không giống nhau, làn da chỗ này trở nên mẫn cảm rất nhiều.
Cậu nghĩ đến cảm giác khi Sino đụng vào, tim đột nhiên đập mạnh lên.
Cậu đỏ mặt duỗi tay tắt đèn quyết định không miên man suy nghĩ nữa, đi ngủ sớm một chút.
Buổi sáng hôm sau, Cố Vũ vừa mở mắt ra, trong đầu vang lên âm thanh máy móc quen thuộc: "Chúc mừng người giao dịch, kỳ thích ứng thân thể ở thế giới mới kết thúc, thân thể khỏe mạnh là tiền đề thực hiện ước mơ, mời cố gắng thu thập giá trị hảo cảm ~"
Cố Vũ chớp chớp mắt, ở trong đầu dò hỏi: "003?"
"Là tôi."
Cố Vũ ngồi dậy, nhớ lại nhắc nhở vừa rồi: "Kỳ thích ứng thân thể là gì?"
"Lúc trước tôi đã nói với cậu vì thích ứng với thế giới này, thân thể của cậu đã xảy ra biến hóa, kỳ thích ứng là chỉ quá trình thân thể của cậu thích ứng với biến hóa, hiện tại thân thể của cậu đã hoàn toàn thích ứng với thế giới này."
003 lại tốt bụng bổ sung: "Sau này phơi ánh nắng mặt trời, cậu sẽ không lập tức đầu váng mắt hoa, đương nhiên phơi nhiều vẫn sẽ bị cảm nắng, chuyện này có quan hệ với thể chất. Tóm lại, toàn bộ biến hóa đều là làm cậu và người thế giới này giống nhau."
Cố Vũ nghĩ đến chuyện Sino hỏi tối hôm qua, trong lòng cả kinh: "Tôi cũng có kỳ phát tình?"
003: "Đúng vậy."
Cố Vũ ngơ ngẩn: "Kia, tôi cũng có thể biến thành động vật?"
003: "...... Không nhất định, tôi đã nói rồi, thân phận của cậu ở thế giới này là đặc biệt, cụ thể cần chính cậu đi tìm hiểu."
Cố Vũ phỏng đoán, đặc biệt là chỉ cậu - giống cái tự nhiên không thể thay đổi sang hình thái động vật?
"Cảm ơn cậu, tôi đã hiểu."
003: "Không khách khí."
Cố Vũ rửa mặt xong, thay một thân quần áo hưu nhàn sạch sẽ, rời đi phòng ngủ.
Mới ra phòng ngủ, đã thấy Sino đi về phía cậu, Sino mặc áo ba lỗ màu đen và quần đùi vận động, thân thể cao lớn rắn chắc, tràn ngập lực lượng.
Trên người hắn có không ít mồ hôi, Cố Vũ vừa thấy liền biết hắn vừa mới rèn luyện xong.
"Buổi sáng tốt lành." Sino cười nói, nhìn tiểu bạn lữ từ trên xuống dưới một lần.
Quần áo màu trắng sấn đến tiểu bạn lữ mềm như bông, Sino cảm thấy bế cậu lên khẳng định rất thoải mái.
Bước chân Cố Vũ dừng lại, nghĩ đến phản ứng tối hôm qua nhất thời không dám tiến lên, nếu bây giờ mà giống ngày hôm qua thì quá ngượng ngùng rồi.
Sino chạy hai ba bước đến trước mặt cậu: "Sao vậy?"
Hơi thở giống đực lập tức đánh úp tới, sắc mặt Cố Vũ ửng đỏ, cậu lại ngửi thấy mùi hương tối hôm qua nhưng cực nhạt hơn nữa rất ôn hòa, cậu không có bất luận cảm giác không khỏe nào.
Cậu thở phào nhẹ nhõm, cười lắc đầu, đánh chữ: "Không có chuyện gì."
Sino đảo qua gương mặt ửng đỏ của cậu, nhướng mày, đưa mắt nhìn người mình, vén áo lên giống như vô tình lau mồ hôi trên cổ.
Tám khối cơ bụng lộ ra, không tiếng động chứng tỏ sự mạnh mẽ của chủ nhân nó.
Cố Vũ nhìn cơ bụng của hắn, ánh mắt vừa tán thưởng vừa hâm mộ, một giọt mồ hôi từ ngực trượt xuống lướt qua cơ bụng biến mất ở lưng quần.
Hầu kết Cố Vũ khẽ nhúc nhích mạc danh cảm thấy miệng khô lưỡi khô, lập tức dời đi tầm mắt.
Trong mắt Sino hiện lên ý cười, nhìn lỗ tai cậu đỏ lên, buông áo xuống: "Ta đi tắm, cậu đi ăn cơm trước
=================
Editor: Mau khen tui đi, thấy tui siêng chưa ( •̀ᄇ• ́)ﻭ✧