“Có vẻ như Mẫn Tạp và Liên Nặc ở chung rất tốt.” Hi Hoắc nhìn con trai và cháu trai mới đi ra ngoài, có chút ngoài ý muốn.
Mẫn Tạp từ nhỏ đã được bồi dưỡng như người thừa kế gia tộc Drey, hắn kiêu ngạo như nào, Hi Hoắc hiểu rõ.
Ở đế quốc Sottle, dị năng giả trời sinh kiêu ngạo đối với người thường, nhiều dị năng giả cảm thấy mình có địa vị cao hơn người khác.
Hi Hoắc không phủ nhận, chính mình cũng có sự kiêu ngạo này.
Cho nên nhìn thấy Mẫn Tạp và Liên Nặc vừa mới quen lại cùng nhau đi ra ngoài, làm cho ông vô cùng kinh ngạc.
Tam phu nhân mỉm cười: “Có lẽ trong nhà thiếu trẻ con, cùng tuổi lại càng thiếu, hơn nữa đều là của gia tộc nên hai đứa muốn đoàn kết với nhau.”
Hi Hoắc nhìn về phía thê tử, có chút ngoài ý muốn, lời này của bà là đang nói giúp Liên Nặc.
“Em còn muốn nói là Ngự Huy không thân với Mẫn Tạp nữa không?”
Tam phu nhân hơi mỉm cười, lời này bà có nghĩ cũng không thể nói.
Rốt cuộc thì bà là được gả vào, mà Ngự Huy là con cháu gia tộc Drey.
“Trong nhà đều là đàn ông, khó tránh khỏi sơ ý, lại thường xuyên không ở nhà, cho nên đối với đứa trẻ kia, em nhẫn nhịn và quan tâm nó một chút.” Ông bà và cha mẹ của Ngự Huy đều đã chết, đứa bé kia trong lòng hẳn là rất đau khổ.
“Em hiểu mà.” Giữa chồng và con trai, kể cả vợ chồng có yêu nhau, tâm của người phụ nữ vẫn hướng về con trai mình.
Cho nên sự tình Liên Nặc đưa Mẫn Tạp viên tinh thạch kia, Tam phu nhân cũng không có nói cho Hi Hoắc.
Đến lúc Mẫn Tạp muốn nói cho Hi Hoắc, đấy là do hắn quyết định.
Liên Nặc hưng phấn ngồi trên xe.
Xe Mẫn Tạp khác hẳn so với xe của tướng quân Drey.
Xe của tướng quân Drey cứng nhắc, câu nệ, giống như người lãnh đạo đế quốc vậy.
Mà xe Mẫn Tạp vô cùng thú vị, còn không có trần xe.
Tuy là toàn thân xe đều màu đen làm Liên Nặc cảm thấy rất xấu, nhưng bởi vì cảm giác đi nhanh như điện chớp rất vui, nên cậu có thể không so đo sự xấu xí này.
Tốc độ xe nhanh hơn, gió gào thét thổi tới, thổi mái tóc dài đến bả vai của Liên Nặc tung bay.
Nguyên chủ khi ở tội phạm tinh cầu, nơi đó căn bản không có thợ cắt tóc, hơn nữa đế quốc cũng sẽ không để ý đầu tóc của tội phạm, cho nên mái tóc của nguyên chủ đã dài đến ngang vai.
Mái tóc này của Liên Nặc mà gội sẽ tốn rất nhiều thời gian,
Bởi vì quá bẩn, cực kỳ bẩn.
Thật ra, đối với thân thể này, Liên Nặc vô cùng ghét bỏ.
Xe tới đường Mante.
Đường Mante là con đường phồn hoa và náo nhiệt nhất Đế Đô, nơi này có tinh thạch thượng đẳng, xe… Rất nhiều rất nhiều điều thú vị, thậm chí có một số thứ mọi người chưa nhìn thấy bao giờ.
Đương nhiên, con đường phồn hoa và nào nhiệt nhất, không nhất định đồ vật bên trong đều là sang quý, liền xem mọi người có thể hay không nhận biết ra được.
Tuy rằng phía trước có rất nhiều người rộn ràng, Liên Nặc cũng thích cảm nhận hơi thở người sống, nhưng trước mắt đối với Liên Nặc mà nói, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, tóc của cậu bù xù hết lên.
Xe dừng lại, Liên Nặc từ trong gương nhìn được cái đầu bù xù của mình, cậu ngốc rớt.
Ha ha ha ha…
Mẫn Tạp cười to: “Cái đầu của cậu… Hình tượng này…”
Liên Nặc trừng mắt Mẫn Tạp: “Anh có kéo không?”
“Cậu muốn cắt tóc?” Mẫn Tạp không cần đoán cũng biết cậu định làm gì.
“Ừm.”
“Dùng kéo làm gì, anh dẫn cậu đi tiệm cắt tóc.” Nói rồi hắn khóa xe lại.
Trần xe được nâng lên tự động từ đuôi xe, Liên Nặc xem mà mở to hai mắt.
Mẫn Tạp cười khẽ vỗ vỗ bả vai Liên Nặc: “Đi thôi, chờ cậu thi được bằng lái, anh sẽ mua cho cậu một chiếc.” Liên Nặc tò mò với mấy thứ này, Mẫn Tạp có thể hiểu được, rốt cuộc Đế Đô cũng khác xa với những địa phương nhỏ khác.
“Ừm.” Mải chìm đắm trong hưng phấn khi Mẫn Tạp nói mua cho mình một chiếc xe, nên Liên Nặc không để ý động tác Mẫn Tạp vỗ vỗ bả vai cậu.
Ở đế quốc Sottile, có rất ít con trai để tóc dài.
Thứ nhất, trong mắt mọi người, tóc dài có ảnh hưởng đến quân uy của quân nhân, trong suy nghĩ của công dân đế quốc, quân nhân có địa vị tối cao.
Thứ hai, đối với dị năng giả mà nói, tóc dài sẽ biến thành trói buộc, cho nên con trai đều không muốn để tóc dài.
Đương nhiên, Hoàng thái tử Hình Viêm là người ngoại lệ, nếu có người có đẳng cấp dị năng như hắn, tóc dài tuyệt đối sẽ không trở thành trói buộc.
Con đường Mante phàm là cửa hàng nổi tiếng, không ai không biết Mẫn Tạp.
Thiếu gia gia tộc Drey, ai cũng muốn kết giao.
Mẫn Tạp dẫn Liên Nặc vào một tiệm cắt tóc nhìn rất xa hoa.
Người phục vụ nhiệt tình chào hỏi: “Hoan nghênh hoan nghênh.”
“Tạp thiếu.” Một người đàn ông khí chất trầm ổn, khôn khéo bước ra chào Mẫn Tạp.
“Cửa hàng trưởng Chung.” Khóe miệng Mẫn Tạp gợi lên ý cười, nhìn có chút lưu manh, “Đây là em họ tôi, Liên Nặc, phiền ông giúp tôi chọn nhà tạo mẫu tóc, giúp cậu ấy thay đổi kiểu tóc.”
“Tạp thiếu yên tâm.” Cửa hàng trưởng Chương hơi hơi mỉm cười, sau đó nhìn về phía Liên Nặc, “Liên thiếu gia, mời đi bên này.” Ai cũng biết mạch chính gia tộc Drey chỉ có mỗi Mẫn Tạp thiếu gia, như cửa hàng trưởng Chung có thể kinh doanh trên phố Mante đông người, phía sau khẳng định có thế lực, nên cũng biết chút nội tình trong nhà của quý tộc thượng lưu.
Nhưng người này được Mẫn Tạp dùng thái độ thân mật như thế dẫn tới… Lần đầu tiên hắn nhìn thấy chuyện này.
Mẫn Tạp nói, người này là em họ hắn, vậy nhất định là người của gia