Cắt tóc xong, Mẫn Tạp dẫn Liên Nặc rời đi.
Sau khi bọn họ rời đi, mọi người trong tiệm đều ôm bụng cười to, thậm chí có mấy người khách tò mò hỏi thăm, người đi cùng thiếu gia gia tộc Drey là ai.
Người này kỳ lạ như vậy, lại được thiếu gia gia tộc Drey thân thiết như thế, thân phận người này làm mọi người tò mò muốn chết.
Mà những cái này, Liên Nặc và Mẫn Tạp không biết.
Từ khi ra khỏi tiệm cắt tóc, dường như tất cả ánh mắt xung quanh đều nhìn chằm chằm Liên Nặc.
Mẫn Tạp cho rằng Liên Nặc sẽ hỏi hắn, nhưng thật ra là Mẫn Tạp nghĩ nhiều rồi, dọc đường đi Liên Nặc rất an tĩnh.
Mẫn Tạp cảm thấy có thể Liên Nặc là người thần kinh thô, không phát hiện ánh mắt của người khác, vì thế nhắc nhở: “Cậu không phát hiện ra là mọi người đều đang nhìn cậu à?
Liên Nặc chớp chớp mắt, nhìn về phía bốn phía.
Trong lúc Liên Nặc nhìn xung quanh, mọi người cũng không thu hồi ánh mắt.
Ở đế quốc, nhìn người không phạm pháp, cũng không phải tội.
“Bây giờ đã biết.” Liên Nặc trả lời rồi thu hồi tầm mắt.
“Không cảm thấy kỳ lạ sao?" Mẫn Tạp hỏi.
Hắn thề, nếu Liên Nặc hỏi hắn vì sao mọi người nhìn cậu, hắn nhất định sẽ nói, có lẽ bởi vì kiểu tóc của cậu quá đẹp.
Nhưng Liên Nặc không hỏi hắn, nhún vai trả lời: “Không kỳ lạ, mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình, tôi cũng không khống chế được suy nghĩ của họ, có gì kỳ lạ đâu?” Cậu là lười đi để ý.
Mẫn Tạp sửng sốt, hắn nghiêm túc đánh giá Liên Nặc lần thứ hai.
Lần đầu tiên là thời điểm Liên Nặc lấy tinh thạch ra.
Người này không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn.
Ông lớn dẫn cậu tiến vào gia tộc Drey, hơn nữa còn cho cậu nhập vào gia phả gia tộc, nếu chỉ là con cháu của thân thích, trực tiếp lấy thân phận thiếu gia nuôi ở gia tộc là được, cần gì phải lấy danh nghĩa là con của bác hai?
Mẫn Tạp vốn là người thông minh, nghĩ như thế, trong lòng hắn liền có đáp án.
Ông lớn để Liên Nặc được nuôi dưới danh nghĩa của bác hai, chỉ sợ có dụng ý khác.
Mẫn Tạp đương nhiên không đoán ra là dụng ý gì, nhưng mà có nghi ngờ này, sau này hắn sẽ chú ý thêm.
Dụng ý này, một ngày nào đó hắn sẽ biết.
“Chúng ta đi tới chỗ giám định tinh thạch, chờ giám định ra giá trị của nó, anh đưa tinh cầu tệ cho cậu, rồi đi đến cửa hàng khoáng thạch xem một lát nhé?” Mẫn Tạp hỏi.
“Được.” Lời nói của Liên Nặc luôn ngắn gọn như vậy.
Mẫn Tạp thích tính cách này.
Vì thế, hai người đi đến chỗ giám định tinh thạch.
Cửa hàng này vô cùng nổi danh ở Đế Đô.
Thật ra Mẫn Tạp cũng là lần đầu tới cửa hàng giám định, mỗi lần tu luyện hắn đều trực tiếp mua tinh thạch trong cửa hàng bán tinh thạch, tinh thạch ở đây đều được giám định qua, cho nên giá cả đều được xác định theo năng lượng bên trong, khá chuẩn giá.
“Thưa ngài, hoan nghênh ghé thăm, xin hỏi ngài cần tôi giúp gì không?” Người phục vụ hỏi, thời điểm tầm mắt đảo qua Liên Nặc, sửng sốt một chút.
Vì Mẫn Tạp là lần đầu tới, người phục vụ căn bản không biết thân phận Mẫn Tạp.
“Chào cậu.” Mẫn Tạp lễ độ mỉm cười, “Tôi muốn giám định tinh thạch.”
“Mời đi theo tôi.”
“Cảm ơn.” Phòng ngoài của cửa hàng bày rất nhiều tinh thạch để bán, nếu muốn giám định phải vào phòng bên trong, nếu không sẽ ảnh hưởng đến người mua bên ngoài.
Phòng bên trong rất đơn giản, có một người đàn ông trung niên đang ngồi bày biện mấy cục đá.
Những cục đá đó chưa được cắt ra, có thể được sử dụng theo hai cách, một là người trong tiệm tự cắt, năng lượng bên trong nhiều hay ít đều có thể trưng bày bán ở phòng ngoài.
Nếu vận khí tốt, cắt được tinh thạch có năng lượng cao có thể trực tiếp bán cho dị năng giả có thân phận.
Còn có một loại dùng để đánh cược, khách hàng có thể dùng một số tiền nhất định để mua những cục đá đó, sau đó cắt ra, người mua có thể lấy đi tinh thạch ở phía trong hoặc cũng có thể trực tiếp bán cho người trong tiệm.
Cũng không biết những khoáng thạch trong cửa hàng được dùng như thế nào.
“Đồ sư phó, vị khách này muốn giám định tinh thạch.” Người phục vụ nói.
Đồ sư phó gật đầu: “Cậu ra ngoài đi… Mời quý khách ngồi.”
Sau khi Mẫn Tạp và Liên Nặc ngồi xuống, Mẫn Tạp lấy tinh hạch ra: “Viên tinh thạch này trị giá bao nhiêu tinh cầu tệ?”
Năng lượng rất thuần khiết.
Giám định sư tinh thạch là một chức nghiệp đặc biệt, họ không phải dị năng giả, nhưng bọn họ cũng có dị năng, đây là một loại dị năng đặc biệt, bọn họ có thể cảm nhận được năng lượng bên trong tinh thạch, tuy rằng không chuẩn xác trăm phần trăm, nhưng những giám định sư lợi hại có thể nắm chắc sáu phần.
Khi Mẫn Tạp lấy tinh hạch ra, Đồ sư phó cảm thấy năng lượng rất thuần khiết, bởi vì những viên tinh thạch xung quanh Đồ sư phó lúc này chỉ cảm nhận được một loại năng lượng hỗn tạp.
Ông chưa bao giờ cảm nhận được một viên thinh thạch như thế này.
Tinh thạch bình thường là hỗn tạp của vài loại năng lượng, cho nên tinh thạch của đế quốc Sottile là để dị năng giả tu luyện, không phân biệt thuộc tính.
Nhưng viên tinh thạch trước mắt không phải vậy, đây là… Đồ sư phó chạm vào tinh hạch… Là hệ hóa, đây là năng lượng hệ hỏa thuần túy, nói cách khác viên tinh thạch này chỉ có thể để dị năng giả hệ hỏa tu luyện.
Ông chưa bao giờ được chạm tay vào tinh thạch có duy nhất một loại năng lượng.
Lịch sử tinh cầu cũng chưa bao giờ xuất hiện.
Đồ sư phó trầm mặc.
Mẫn Tạp cũng không vội, chờ Đồ sư phó mở