Ở với Giản Tùng Mặc và gia đình, tâm trạng Tần Nhiễm dần chuyển biến tốt, mọi người đều bàn bạc với nhau, không cần nhắc tới bất kì thứ gì liên quan tới việc này nữa, ngay cả Tần Hạ từ trước đến nay luôn nói nhiều cũng không nói nửa câu về Diệp gia trước mặt Tần Nhiễm.
Diệp Vân Tô muốn đến nhìn Tần Nhiễm, lại bị người nhà ngăn cản, giống như mọi người đang giấu diếm chuyện gì đó. Hôm nay, Diệp Vân Tô thừa dịp tất cả mọi người không ở, lén lút chạy tới phòng bệnh Tần Nhiễm, Ngụy Thất cùng Tần Tiêu đi gặp bác sĩ của Tần Nhiễm để hiểu rõ tình trạng hiện tại, bởi vì Tần Hạ với Tô Diễm sắp phải đi học, không có cách nào ở lại đây nữa, đành phải trở về Mỹ sớm, trong phòng bệnh chỉ còn lại Giản Tùng Mặc.
Diệp Vân Tô không dám tùy tiện xông vào, hắn lên lút đứng ở cửa, thò nửa đầu vào.
Tần Nhiễm liếc mắt liền thấy Diệp Vân Tô, sắc mặt hắn hơi cứng đờ, Giản Tùng Mặc ngồi ở đối diện lập tức phát hiện khác thường, nhìn theo ánh mắt của Tần Nhiễm, liền thấy Diệp Vân Tô vẻ mặt lúng túng trốn ở ngoài cửa .
"Anh Tần Nhiễm, em có thể đi vào sao?" Diệp Vân Tô thân trọng hỏi, sợ chọc giận Tần Nhiễm.
Tần Nhiễm lắc đầu một cái, cuối cùng vẫn gật đầu: "Em vào đi".
Giản Tùng Mặc nhìn ra Diệp Vân Tô có chuyện muốn nói với Tần Nhiễm, tùy tiện kiếm cớ nói: "Các ngươi trò chuyện, ta đi ra ngoài hút điếu thuốc".
Vốn dĩ Giản Tùng Mặc nghiện thuốc lá, sau khi rời khỏi Tần Nhiễm hai năm, nghiện thuốc lá ngày càng nghiêm trọng, mỗi lần nhớ đến Tần Nhiễm, lại không dám gửi tin nhắn đi quấy rối sinh hoạt đối phương, hắn sẽ lựa chọn hút thuốc, một ngày hắn có thể hút hết một hộp, ngay cả Thẩm Thanh người luôn bao dung với hắn cũng nhịn không được mà khuyên nhũ:‘Hút ít chút, không tốt cho sức khỏe’.
Tuổi tác của Diệp Vân Tô với Tần Nhiễm kém không nhiều, trước khi Tần Nhiễm gả cho Diệp Vân Thâm, hai người là bạn bè tốt. Từ khi Tần Nhiễm biết rõ Diệp Vân Thâm yêu Diệp Vân Tô, hắn không biết mình phải dùng vẻ mặt nào để đối mặt với cậu em trai này, chỉ có thể giả bộ vô tri, tiếp tục đần độn, u mê mà sống.
"Anh Tần Nhiễm, thân thể anh tốt hơn chút nào chưa?" Trước khi vào cửa, Diệp Vân Tô có rất nhiều lời muốn nói, nhưng khi đối mặt với Tần Nhiễm, hắn lại không biết nên bắt đầu từ đâu, chỉ có thể nói mấy lời hỏi thăm.
Trái tim Tần Nhiễm sáng như gương, chuyện này từ đầu tới đuôi Diệp Vân Tô đều vô tội, trong lòng của hắn ngoại trừ Lục Khiên cũng không có ai khác, mọi chuyện do Diệp Vân Thâm làm không nên làm liên lụy đến Diệp Vân Tô.
"Anh tốt hơn nhiều rồi, em có khỏe không?".
Giọng nói bình tĩnh của Tần Nhiễm làm Diệp Vân Tô thả lỏng hơn rất nhiều, hắn dùng sức gật đầu: "em rất tốt, bây giờ có thể xuất viện".
"Đứa bé......Cũng tốt sao?" Tần Nhiễm khó khăn hỏi, khóe môi nở nụ cười cứng ngắc, cố hết sức duy trì lòng tự tôn đáng thương kia.
Diệp Vân Tô không nghĩ tới Tần Nhiễm sẽ hỏi hắn về đứa bé, trước khi vào cửa hắn đã nghĩ tốt rồi, sẽ không nhắc đến đứa bé, nhưng đối với câu hỏi lúc nãy hắn không biết phải làm gì, chỉ có thể
hàm hồ mà ứng phó: "Vẫn......Rất tốt. "
"Việc đứa bé không liên quan đến em, em không cần phải khúm núm như vậy" Tần Nhiễm cố gắng tìm lí do an ủi Diệp Vân Tô.
"Anh Tần Nhiễm, anh không cần an ủi em, em biết rõ trong lòng anh không dễ chịu. " Diệp Vân Tô nhìn bộ dạng khổ sở của Tần Nhiễm, vẫn còn an ủi hắn, trái tim hắn giống như ngâm trong axit sunfuric, làm tim gan hắn đau nhức, "Chuyện này là anh em không đúng, tình huống ngày đó của em không là gì so với anh, nếu như em là anh, có thể sẽ hận không thể giết chết anh ấy".
Diệp Vân Tô vẫn nhớ rõ, ngày đó Diệp gia rối loạn, đợi xe cứu thương cả buổi nhưng chỉ có một chiếc. Khi đó, Tần Nhiễm đã có dấu hiệu chảy máu, mà chính mình cũng chỉ đau thôi, tuy vô cùng đau đớn, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, hắn còn chưa kịp nói để cho Tần Nhiễm lên xe trước, Diệp Vân Thâm đã thay hai người bọn họ quyết định, đưa hắn lên xe cứu thương, còn chính mình tự đưa Tần Nhiễm đến bệnh viện.
Dù sao trên xe cứu thuơng cũng có bác sĩ, Tần Nhiễm nếu có thể lên xe lúc đó, có thể sẽ bảo vệ được đứa bé. Diệp Vân Tô đến tứ chi không còn chút sức lực chỉ có thể bất lực mà hô hào: "Em không lên xe......Không lên......", kết quả vẫn bị nhân viên chữa trị và chăm sóc cưỡng ép lên xe.
Đứa bé của Tần Nhiễm không còn, Diệp Vân Tô chịu không được kết quả như vậy, nếu như hắn kiên trì thêm chút nữa, nói không chừng người lên xe là Tần Nhiễm. Diệp Vân Tô không rõ, Diệp Vân Thâm tại sao có thể trơ mắt nhìn Tần Nhiễm đổ máu, vẫn lựa chọn đưa hắn lên xe. Nếu như chuyện này cũng xảy ra với hắn, mà Lục Khiên lại lựa chọn cứu người khác, bỏ mặc hắn, hắn nhất định sẽ sụp đổ.
Trước mặt người mình yêu thì tất cả mọi người đều nhỏ bé, bọn hắn chẳng phân biệt đúng sai, chỉ nói đến tình cảm.
Lục Khiên không nghĩ tới chính mình chỉ vừa mới rời khỏi bệnh viện mua trái cây, sau khi trở về lại không thấy Diệp Vân Tô. Hắn liền đoán được Diệp