Quá trình quay phim <Dữ Quân Tuyệt> chính thức kết thúc, kéo dài ba tháng, các diễn viên vẫn đang ở thành phố S, nhà sản xuất đã tổ chức lễ đóng máy sau khi quá trình quay phim kết thúc. Buổi tối đã an bài một bữa tiệc phong phú, đội ngũ đạo diễn, đội ngũ sản xuất cùng các diễn viên bắt buộc phải có mặt.
Vì nhu cầu của tiệc tối, Thời Thanh Thu và Thi Chiêu Ý cùng mặc váy đôi. Cùng một màu trắng, kiểu áo lệch vai của Thi Chiêu Ý trông dịu dàng động lòng người, vai hơi lộ ra, mang theo chút gợi cảm mơ hồ.
Thời Thanh Thu để tóc xoăn trở lại. Thiết kế đường may của váy mỏng một mảnh bắt mắt. Phần trước ngực để lộ áo ngực bên trong, đường cong cơ thể được phác họa mười phần hoàn mỹ.
Nhà sản xuất đã mời phóng viên của các phương tiện truyền thông hợp tác quay video trực tiếp, sau khi bữa tiệc diễn ra giữa chừng, các phóng viên cũng theo thỏa thuận rời đi, mọi người lúc này mới có thể nói chuyện với nhau.
Nhóm diễn viên chính, nhóm đạo diễn và nhóm sản xuất ngồi cùng bàn, các diễn viên khác tập hợp lại với nhau. Qua ba lần rượu, mọi người bắt đầu bàn tán về những điều thú vị trong quá trình quay.
Lê Thừa Lượng nâng ly rượu lên, dùng tay kia vỗ xuống bàn, hợp lý nói: "Nói đến tình cảm của bộ phim này, nói thật nhé, cho phim này thành phim tình cảm cũng không có vấn đề gì. Có thời điểm mơ hồ, tôi đều nhìn thấy trong mắt hai nhân vật chính có chút sốt ruột, mấy người nói có đúng hay không?"
Lâm Minh Hiên giữ chặt thân thể ông sắp cao hứng muốn đứng lên, đè ông xuống ghế: "Lão Lê, ông bình tĩnh a, quay cũng đã quay xong rồi, đừng cao hứng như vậy."
“Tại sao tôi lại không cao hứng?” Lê Thừa Lượng quay đầu trừng mắt nhìn hắn “Mấy người đều biết tôi thích cốt truyện trong phim này, nhưng trong phim nhất định phải có tuyến tình cảm rõ ràng, như vậy mới làm cho tôi thoải mái. Tốt lắm, toàn bộ quá trình đều mập mờ, có cái như không."
Lục Hi vừa đặt đũa xuống, liền bất đắc dĩ hỏi: "Là anh nhận bộ phim này sao? Có phải anh đã sớm muốn khởi động máy rồi đúng không? Ở đâu ra nhiều ý kiến như vậy?"
Lê Thừa Lượng gật đầu nói: "Là tôi nhận, cốt truyện thực sự rất hay. Kim qua thiết mã, bậc nữ nhân không thua đấng mày râu, cái này tôi rất thích. Nhưng là tôi không thoải mái với loại tình cảm này, lần nào tôi cũng muốn Thanh Thu Chiêu Ý hôn một cái. Ở phân đoạn Cố Niệm chuẩn bị ra chiến trường, hai người ở bên ao ôm thành như vậy, không hôn nhau cũng thật đáng tiếc."
Thời Thanh Thu cười nói: "Đạo diễn Lê, anh phải nghĩ như vậy, nhân vật của Chiêu Ý có thân thể không tốt. Nếu đây thực sự là một cảnh tình cảm rõ ràng, thành thân động phòng hay gì đó thì sẽ càng phiền phức hơn a, ôm một cái là được rồi."
Kỳ thực, cho đến nay Thời Thanh Thu vẫn chưa hiểu quan hệ cùng tâm tư giữa hai nhân vật chính trong phim đến tột cùng là như thế nào. Trước khi Cố Niệm lên đường xuất chinh, Cố Niệm cùng Hạ Hề Miểu ở Ngự Hoa Viên tâm sự, Hạ Hề Miểu hứa hẹn nếu Cố Niệm không trở về triều đình thì nàng sẽ không thành thân, nếu khi Cố Niệm trở về không ai dám cưới, hai người sẽ thành thân với nhau.
Dòng cảm xúc của bộ phim này mười phần mập mờ, giống như bạn bè nhưng cũng không phải là bạn bè, nói tình yêu càng không phải.
Thi Chiêu Ý nghe nàng nói, nhướng mày trêu chọc: "Cái này khó mà nói chắc được. Dù sao thì Hạ Hề Miểu cũng là công chúa, dù Cố Niệm có quyền lực đến đâu cũng sẽ được gả vào hoàng gia. Đến lúc đó, người cùng cô ấy thành thân động phòng cũng phải là Hạ Hề Miểu."
Lục Hi cười nói: "Thành thân động phòng cái gì a, tôi nghĩ nguyên tác muốn là cái loại ý nghĩa mơ mơ hồ hồ này, nhìn lại xúc động cũng không ảnh hưởng quan hệ. Dù sao kết cục hai người cũng không có."
Nói đến kết cục, Lục Hi nhìn Thời Thanh Thu nói: "Aiz, Thanh Thu, mắt của em cuối cùng cũng tốt hơn rồi. Trong cảnh cuối tôi thấy nó đỏ sưng lên như quả óc chó, tôi còn nói em tối thiểu mấy ngày không thể nhìn rõ a."
Thi Chiêu Ý thần thần bí bí nháy mắt với Lục Hi, “Sao có thể a, Thanh Thu của chúng ta có linh đan thần kỳ, chỉ cần nhìn hay ngửi một chút sẽ ổn thôi.” Cô lấy khuỷu tay chọc chọc Thời Thanh Thu, hỏi: “Đúng không Thanh Thu?"
Lại dùng Ôn Khinh Hàn đi trêu chọc mình, Thời Thanh Thu vô cùng bất đắc dĩ, nàng gắp một miếng vịt quay vào bát mình, còn một miếng nữa cho Thi Chiêu Ý, trên mặt nở nụ cười đến vô hại: "Đúng vậy a, tôi thấy thịt vịt đêm nay ngon lắm, không biết có thể chặn được miệng Chiêu Ý tỷ tỷ, tha cho tớ một mạng không?"
"Có thể, tại sao không được? Hiếm khi cậu cầu xin tớ, đương nhiên phải đáp ứng yêu cầu của cậu rồi" Thi Chiêu Ý mỉm cười, mười phần hưởng thụ cúi đầu ăn miếng thịt mà Thời Thanh Thu gắp cho cô.
“Nào, cạn ly.” Lâm Minh Hiên mở chai rượu khác, đi vòng quanh rót đầy cho mọi người nói, “Hiếm khi được ở cùng mọi người ở một chỗ ba tháng, ngày mai cũng đường ai nấy đi, không biết khi nào gặp lại. Chúng ta uống cạn ly này, trước chúc <Dữ Quân Tuyệt> thành công tốt đẹp, sau lại chúc phòng vé bán chạy!"
Mọi người cùng nhau đứng dậy nâng ly, đồng thanh: "Phòng vé bán chạy!"
Một nhân viên trong đoàn chạy đến bên cạnh ghi lại khoảnh khắc tuyệt vời này bằng điện thoại. Đến nay, quá trình quay phim <Dữ Quân Tuyệt> đã chính thức kết thúc.
Buổi tối, mọi người chia thành nhiều nhóm đi cùng với nhau, một số đi chợ đêm, một số trực tiếp về khách sạn. Thời Thanh Thu cùng Thi Chiêu Ý đuổi trợ lý tự do hoạt động, hai người từ khách sạn nơi tổ chức tiệc trở về khách sạn nơi hai người ở, chỉ khi nhìn thấy ánh đèn neon của khách sạn, Thi Chiêu Ý mới nhớ ra cái gì.
"Này Thanh Thu, khi nào cậu cùng Ôn luật sư mới tổ chức hôn lễ? Trở về liền bắt đầu lên kế hoạch sao?"
Thời Thanh Thu suy nghĩ một chút, nhưng trong lòng không có câu trả lời rõ ràng, "Chuẩn bị hôn lễ không dễ dàng như vậy, tớ không biết Khinh Hàn nghĩ gì. Lại thêm đụng vào công việc khởi nghiệp studio của tớ, còn có, sau khi trở về tớ muốn nói chuyện hợp đồng với Phương tỷ. Cho nên, có thể không nhanh như vậy."
Sau khi nàng trở về, có thể nói là không thể dừng lại được, chuyện hôn lễ nàng định bàn bạc với Ôn Khinh Hàn, chọn ngày lành tháng tốt ngăn cách ngày bộ phim chính thức ra mắt, nếu không thì hai người không qua nổi bận rộn.
“Ừm, hai người cứ bàn bạc kỹ lưỡng, đến lúc đó nói cho tớ biết một tiếng.” Thi Chiêu Ý gật đầu, giảo hoạt đưa tay chạm vào ngón tay Thời Thanh Thu, cười nói: “Mà này, có phải hai người yêu đương đến độ không nhớ quy trình kết hôn không? Ngón áp út để trần là muốn giới truyền thông bát quái nói tình cảm hai người có chút lạnh nhạt sao? Mặc dù không nhất thiết phải có nhẫn, nhưng hiện tại thứ này là tín vật hôn nhân a."
Bước vào khách sạn, Thời Thanh Thu không nói chuyện, đến thang máy mới thu tay lại, cắn môi cười, "Khi nào trở về, tớ sẽ cùng cậu ấy đi chọn, sau đó phát hình lên Weibo, chỉ cần nói ..." Nàng dừng lại một chút, cửa thang máy "Đinh" một tiếng mở ra, vừa bước vào nàng cười khẽ nói:" Chỉ cần nói, lúc đầu nóng lòng muốn kết hôn, không chuẩn