Cứ xem như Lâm Nghiên Hy đa nghi, hay là kẻ ghen tuông mù quáng, nhưng cô nhớ rất rõ lời Kiều Lục Nghị từng nói, anh cho Thư Lê đến đây để cô ta theo bảo vệ cô, nhiều hơn là làm tai mắt thay anh quản lý mọi việc cô làm.
Vậy tại sao Thư Lê càng ngày lại càng quan tâm đến Kiều Lục Nghị một cách lộ liễu thế kia?
Lâm Nghiên Hy quả thật tự ti khi so với cô gái khác thích anh, cũng tự ti bản thân không xứng với Kiều Lục Nghị, nhưng điều đó không có nghĩa cô để người khác xen vào phá hoại khi cái tên nằm trên giấy kết hôn cùng anh là cô.
Chỉ cần Kiều Lục Nghị nói để ý đến cô gái khác, bất kể là ai thì Lâm Nghiên Hy sẵn sàng ký vào đơn ly hôn trả lại tự do để anh tìm hạnh phúc.
Trường hợp nhăm nhe hay giả nhân giả nghĩa với mục đích tiếp cận Kiều Lục Nghị, phá vỡ hạnh phúc của người khác có ý đồ xấu, Lâm Nghiên Hy nhất định không để họ đạt được mục đích.
Nếu Lâm Nghiên Hy là kẻ nhu nhược hay yếu đuối, hay nếu lòng tin không vững thì hôm nay cô đã không đáp trả lại một cách dễ dàng và lưu loát với phong thái tự tin như thế.
Cho rằng Lâm Nghiên Hy hống hách, kiêu ngạo dựa vào Kiều Lục Nghị cũng không sai, cho rằng cô tự tin thái quá cũng rất đúng.
Tuy quãng thời gian ở bên cạnh nhau chỉ mới hơn một năm ngắn ngủi, nhưng hình bóng và cái tên Kiều Lục Nghị đã khắc sâu vào cả tâm trí và trái tim Lâm Nghiên Hy suốt hơn mười năm.
Bỗng nhiên chồng mình bị cô gái khác “dòm ngó”, mấy ai lại không ghen?
Đêm muộn ở nhà, A Lãng nằm nghiêng mình trên sofa ở phòng khách, mắt dán lên tivi nhưng dáng vẻ suy tư không hề tập trung.
Hàn Mạt từ bếp đi ra, thay vì ngồi xuống ghế đơn lại nhấc chân A Lãng lên rồi ngồi xuống ghế dài, rồi lại đặt chân cậu gác lên đùi mình.
Liếc thấy A Lãng mãi nghĩ ngợi như kẻ mất hồn, Hàn Mạt thảnh thơi nâng cốc trà nóng cầm trên tay lên nhấp một ngụm, từ tốn cất tiếng hỏi: "Đang nghĩ chuyện gì?"
A Lãng liếc nhìn Hàn Mạt một cái rồi lại thở ra khó hiểu: "Anh nói xem, chuyện gia đình Annie tìm người thân thất lạc, mà vụ tai nạn năm đó lại xảy ra cùng thời điểm, cùng nơi, chẳng lẽ chỉ đơn giản là trùng hợp?"
Khóe môi Hàn Mạt hơi nhếch lên ẩn ý, anh lắc nhẹ đầu, trầm ngâm nói: "Trùng hợp hay không thì khoan hãy bàn tới, nhưng việc cô ta xuất hiện trước mắt ông chủ chắc chắn là có mục đích."
A Lãng nghe đến đây liền lật đật ngồi dậy, nhíu mày nghi hoặc, nghĩ cách nào cũng khó thông: "Ông chủ biết còn giữ bên cạnh, đây là đùa với lửa!"
Trong ánh mắt Hàn Mạt ẩn hiện ý lười nhác, điềm thản nhắc nhở: "Nếu ông chủ dễ chơi như vậy, cậu ta đã không tồn tại đến ngày