Sáng sớm nay trời đẹp lạ, trong veo, không gợn chút mây, hôm qua mới mưa mà
Đâu đó bắt đầu rộn ràng tiếng ồn ào của những người đi làm sớm. Ở cái xóm ‘’Cầu đá’’ này có thể nói là tập trung đầy đủ những người nghèo nhất thế giới , cư dân ở đây đủ mọi thành phần, từ những ngươi` bán rong, bán dạo, bán vỉa hè, bán ngoài đường, bán bưng bê,…….. bán tùm lum hết ……, chắc còn nhìu mờ hem nhớ, đến những người làm thuê, đánh giày, bụi đời, vé số……...đủ cả. Hầu hết những người ở đây đều hok bit chữ, nhưng có 2 chữ họ bit rất rõ la` ‘’tt’’ nghĩa là ‘’Túng tiền’’, ‘’Thiếu tiền’’, ‘’Thik tiền’’, ‘’Tham tiền’’, ‘’Thèm tiền’’, ‘’Theo tiền’’ và…………chắc cũng còn nhiều. Tóm lại, xóm này là nơi cư trú của những người bình dân nhất cái thành phố này,… xấu có, tốt có.
Nơi cuối xóm, một thằng nhok đang tà tà trên con đường toàn cát với sỏi, nó đội cái nón lưỡi trai nghiêng nghiêng một bên, áo sơmi chưa gài những nút trên cùng, cũng chẳng thèm bẻ cổ áo, quần jean đầy những vết cắt ngang dọc lên xuống. Hai tay đút túi quần, nó vừa đi vừa chu mỏ huýt sáo một bài tào lao ho lao j` đó nghe .……..dỡ ẹc. Chợt nhìn thấy trên cây ổi trước mặt có hai con chim đang tí ta tí tởn tỏ tình, ngứa mắt, nó cúi xuống lượm viên sỏi gần đó ném chơi cho bõ ghét, nó tự tin sẽ ‘’một lúc trúng 2 chim’’. Nó nhắm thật chuẩn rồi.....ném 1 cái thiệt mạnh
_ Leng beng
Nó ném còn dở hơn huýt sáo nữa, viên sỏi nó vừa ném bay cái vèo trúng một lúc……. gần 20 cái lá ổi rồi bay tip lên mái ngôi nhà kế bên..
_ Chết mẹ, yếu nghề dữ zậy nè!
Nó lầm bầm rồi bỏ đi tiếp, bỗng nhiên nó không đi nữa mà..……….chạy, chạy thiệt nhanh, ông chủ ngôi nhà nạn nhân của nó nét mặt hầm hầm vừa xuyt 2 con……. chó to wá xá ra dí cái thằng mới sáng mà phá hoại
Nhảy qua một cái hàng rào gần đó, nó quay lại dòm hai con chó đang gầm gừ hậm hực vì không qua được, nó chọi ỗi con một cục đá nữa rồi ……..chạy tip, vừa chạy nó vừa lẩm bẩm
_ Đồ ……cầy, sáng nào cũng thể dục kiểu này chắc có ngày teng beng cái quần quá
Nó dừng lại trước căn nhà gỗ 2 tầng cũ kỹ có cây ổi sim trước sân, nó đứng trước cổng gọi to vào nhà.
_ Đi làm Nguyên ơi
Bên cửa sổ xuất hiên liền một cái ổ quạ, thằng nhok trong nhà vừa đưa tay gãi gãi ổ quạ vừa nhăn răng cười
_ Sớm zậy mày!
_ Sớm kon khỉ, 6h30 rồi mày, tính ở nhà hả - nó bực
_ Dữ zậy, đợi tao một chút
_ Lẹ lẹ coi, hái mấy trái ổi ra ăn……..sáng luôn nghen!
Cái một chút của thằng Nguyên hết đúng 20 phút, tới phút 21 thằng Nguyên mới khoác áo lò dò bước ra, vừa đi vừa bô bô
_ Good morning buổi sáng!
_ Dẹp đi mày, lượm câu đó đâu ra zậy, morning còn bày đặt buổi sáng.
_ Kệ tao mày, thời buổi @ rồi, ra đường phải xài chút tiếng anh chớ
Nó phản đối.
_ Tao *** thèm, tiếng Anh là của tụi kon gái, tao chỉ xài tiếng…. Em thôi
Nguyên nhăn mặt.
_ Xài j` kệ mày, thằng ba zớ, mà bữa nay thằng Phong đâu, hem đi làm hở
Nó xịu mặt
_ Qua giờ nó sốt nằm 1 đống ở nhà, hành tao cả đêm hem dám chợp mắt
Nguyên lo lắng
_ J` ghê zậy, bộ nó sốt nặng lắm sao phải canh .
_ Hem có, nó sốt nhẹ hều hà còn tao nằm suốt cả đêm mờ 2 mắt ….cá cứ mở thao láo buồn ghê. - nó nhăn răng cười
Nguyên bựx mình, mới sáng mà đã ‘’dính đòn’’
_ Tội quá ha, giỡn mặt hả mày, sao dạo này nhìn cái mặt mày là tao thấy …..ghét tè luôn
_ Thôi mòa, đừng ghét mà – nó giả bộ năn nỉ - giờ tao bao mày ăn xôi được chưa
_ Uh, zậy thì còn biết điều
_ Mờ đang ngoài đường mày có mắc quá thì cũng ráng kiếm chỗ nào chớ đừng chơi ‘’’tè luôn’’’ kì chết
Nói rồi nó cười nhăn răng chạy thẳng zô gánh xôi để mặc thằng Nguyên đứng quê tập 2.
_ Chaj`, ăn j` khiêm tốn zậy - nó trợn mắt khi thấy thằng Nguyên xử lý tới gói xôi thứ 4 – ăn….. bù ngày mai luôn hở mày
_ Kệ tao, mày bao mà - Nguyên vừa ăn vừa nói - phạt cái tội chọc tao, ày cháy túi.
_ Tha tao đi, túng quá tao cắm mày lại…. gói xôi giờ
_ Uh thì tạm tha mày đó, tính tiền đi rồi đi làm.
Nguyên hả hê làm miếng nước trà rồi đứng dậy bỏ đi, còn nó thì ngồi đó, ‘’rầu rầu’’ móc bóp trả tiền.
Hiện giờ nó đang làm sơn nước ột ngôi trường gần xóm, còn trước đó nó làm đủ mọi thứ nghề, việc lớn việc nhỏ, bất cứ cái gì kiếm ra tiền là chơi hết, nó là thằng mồ côi mà, cuộc sống đường phố buộc nó phải như vậy nếu muốn tồn tại, tuổi thơ đã dạy cho nó biết đời là như thế nào, không yên lành như những điều mà lúc bé nó hằng mơ, không thần tiên như những câu chuyện cổ tích mà nó biết, không bình đẳng như cái mà người ta gọi là luật pháp. Nó nhận ra tất cả những điều này khi nhiều lần vấp ngã trên đường đời, khi đối mặt với những thực tế của cuộc sống, khi phải lớn lên trong cái luật giang hồ ‘’mạnh sống, mống chết’’……..