Tống Thanh Hào, Thẩm Viên Quân và một người bạn cùng phòng khác mà cô không nhớ rõ tên đã ở chung ký túc xá với Lệ Đình Tuấn, lúc này Kiều Phương Hạ đang ngồi ăn cơm cùng bọn họ, vì đây là lần đầu tiên Thẩm Viên Quân và người bạn cùng phòng kia gặp Kiều Phương Hạ, vì vậy Lệ Đình Tuấn vuốt ve mái tóc của cô rồi giới thiệu: “Đây là em gái tôi, Kiều Phương Hạ”
“Sao em gái cậu lại không cùng họ với cậu vậy?” Thẩm Viên Quân tò mò hỏi.
“Đó là chuyện nhận nuôi của nhà cậu ấy, làm sao tới lượt cậu quyết định chứ” Tống Thanh Hào mở miệng pha trò.
Các sinh viên đại học không biết rõ gia cảnh của nhau cũng là chuyện thường tình, trừ Tống Thanh Hào và Lệ Đình Tuấn từ lúc mới sinh bọn họ đã là bạn của nhau.
Lúc này Thẩm Viên Quân biết điều nên không hỏi nữa, anh ta muốn để lại một chút danh dự cho Kiều Phương Hạ, nên cô nhớ rõ anh ta nhất.
Bắt đầu có nhiều người đến hơn nên Kiều Phương Hạ chỉ lặng lẽ ăn sáng mà không nói gì, ăn xong nửa bát cháo và hai lòng trắng trứng thì cô nói với Lệ Đình Tuấn: “Em đi dọn đồ trang điểm đây, một lát nữa còn phải quay về đoàn quay phim nữa.
“Em đợi một lái Kiều Phương Hạ.
“?” Kiều Phương Hạ cảm thấy khó hiểu.
“Anh là giảng viên của đại học Quốc Hồ, chốc nữa thuận đường nên anh đưa em về luôn, Lệ Đình Tuấn chưa nói với em sao?” Thẩm Viên Quân nhướng mày hỏi ngược lại.
“Ngày em và Lục Nhất Minh quay phim, các giảng viên nam đều phát cuồng cả lên, họ nói rằng chưa từng thấy diễn viên nào xinh đẹp như vậy về cùng với anh này” Thẩm Viên Quân nói với Anh nhìn thì mới nhận ra đây không phải là cô bạn gái nhỏ của Lệ Đình Tuấn sao?”
Thẩm Viên Quân cười cười nói.
Thẩm Viên Quân lúc nào cũng nghĩ gì nói đó, Kiều Phương Hạ bị anh ta nói đến mức nóng cả mặt.
Sắc mặt Lệ Đình Tuấn không vui, anh tiện tay cầm lấy cái bánh bao ném qua rồi nhíu mày nói: “Không nói thì cậu sẽ chết hả?”
Thẩm Viên Quân sợ nếu mình nhìn Kiều Phương Hạ thêm mấy lần nữa, nói không chừng anh ta