Chương 55: Lộ ra
"Hạ thiếu không chỉ có Cố đổng che chở chiếu cố, gần đây lại còn nhận được sự tương trợ to lớn từ Quan thị, xem ra Hạ Thiệu lại bắt đầu cùng Quan đổng 'tiến thêm một bước hợp tác' rồi nhỉ?" Nghiêm Cẩn nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên liếc mắt với Cố Phong, sắc mặt lập tức trở nên tối đen, liền tiến lên một bước đứng ở trước mặt Hạ Thiệu Nhiên, vẻ mặt dọa người trào phúng nói.
"Nghiêm Cẩn! Anh...." Hạ Thiệu Nhiên trợn tròn hai mắt, phẫn nộ trừng mắt nhìn Nghiêm Cẩn.
"Cái gì là càng tiến thêm một bước hợp tác vậy?" Hạ Khả Tâm đứng ở phía sau Nghiêm Cẩn tò mò dò hỏi một câu.
"Không liên quan đến mẹ!" Nghiêm Cẩn quay đầu lại hung tợn trừng mắt Hạ Khả Tâm một cái, khẩu khí nghiêm khắc quát bảo bà im miệng lại. Ngày thường tuy rằng Nghiêm Cẩn không thích Hạ Khả Tâm, nhưng dù sao bà ta cũng là trưởng bối nên hắn sẽ không ở trước mặt người khác làm bà ta khó xử. Nhưng hiện tại Nghiêm Cẩn lại ở trước mặt Cố Phong với Hạ Thiệu Nhiên hoàn toàn không hề nể mặt Hạ Khả Tâm chút nào, đủ để thấy được hiện tại trong lòng hắn giận dữ đến thế nào.
Hạ Khả Tâm bị dọa đến lập tức ngậm miệng không dám hỏi nhiều thêm nửa câu,
"Nghiêm đổng, anh nói tôi như thế nào cũng được, tôi là người rộng lượng không so đo với anh, nhưng mấy lời này mà truyền đến tai Quan đổng thì..." Cố Phong nhếch nhếch môi nhìn Nghiêm Cẩn mỉa mai cười, trong lời nói mang theo ý cảnh cáo nghiêm trọng.
"Cảm ơn Cố đổng đã có lòng tốt nhắc nhở!" Nghiêm Cẩn hừ lạnh một tiếng, trong lòng lại có chút ảo não.
Giới thượng lưu tất cả mọi người đều biết tình cảm của Quan Long với Trần Khải Văn sâu đậm tới mức nào, cho dù bị tất cả nam nữ nhân trên toàn thế giới đến quyến rũ, Quan Long cũng tuyệt đối chung thủy với lão bà của mình không động chạm đến bất kỳ người nào khác. Nghiêm Cẩn cũng biết Hạ Thiệu Nhiên sẽ không thể nào có quan hệ ái muội gì với Quan Long cả, sở dĩ Quan Thị giúp Hạ Thiệu tranh đoạt Hạ Thị, khẳng định là do Cố Phong ở giữa giật dây bắc cầu.
Thế nhưng khi Nghiêm Cẩn nghĩ đến chuyện Hạ Thiệu Nhiên dùng thân thể đổi lấy sự hỗ trợ từ Cố Phong, lập tức liền có một ngọn lửa giận xông thẳng lên đại não, sự điềm tĩnh thản nhiên ngày thường trong nháy mắt biến mất hoàn toàn. Nghiêm Cẩn vừa nãy khi nhìn thấy Cố Phong duỗi tay xoa gương mặt Hạ Thiệu Nhiên, hắn hận không thể tiến đến đánh gãy tay Cố Phong.
Nghiêm Cẩn thừa nhận rằng hắn đang phát ghen, phát ghen đến muốn điên lên được. Chuyện đến bây giờ, Nghiêm Cẩn mới phát hiện ra rằng mình đối với Hạ Thiệu Nhiên có dục vọng chiếm hữu vô cùng mãnh liệt, cậu ta chỉ có thể lên giường với một mình, chỉ có thể để cho hắn hôn môi vuốt ve, chỉ có thể ở dưới thân hắn thở dốc rên rỉ, chỉ có thể bị hắn thao đến bắn.... Nghiêm Cẩn oán hận khi nghĩ đến Hạ Thiệu Nhiên lên giường với Cố Phong, hắn không chỉ ở trên thương trường đối nghịch với Cố Phong, còn ra sức mỉa mai châm chọc Hạ Thiệu Nhiên. Nghiêm Cẩn chỉ lo phát tiết bất mãn cùng lửa giận trong lòng mình, mà chưa từng cẩn thận nghĩ lại ở phía sau sự ghen ghét căm hận đấy lại che dấu tình cảm chân thật.
"Thiệu Nhiên, tôi còn có việc, đi trước đây." Cố Phong nhìn ra chỉ cần mình ở còn ở đây, Nghiêm Cẩn sẽ không ngừng tìm cách châm chọc Hạ Thiệu Nhiên, liền ngay sau đó nhìn Hạ Thiệu Nhiên chào tạm biệt.
"Ừ, đi đường lái xe cẩn thận, gặp lại anh sau." Hạ Thiệu Nhiên cẩn thận dặn dò một tiếng, cười vẫy vẫy tay với Cố Phong.
Cố Phong cũng vẫy tay chào lại sau đó mới xoay người rời đi, Hạ Thiệu Nhiên vẫn luôn nhìn theo Cố Phong rời đi cho tới khi khuất dạng.
"Hạ..." Nghiêm Cẩn nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên vẫn luôn nhìn theo bóng dáng Cố Phong lại bắt đầu nổi giận, nhưng vừa định mở miệng châm chọc một câu, Hạ Thiệu Nhiên lập tức xoay người tránh đi, chỉ để lại cho Nghiêm Cẩn một cái gáy càng ngày càng xa.
"Hạ Thiệu Nhiên!" Nghiêm Cẩn phẫn nộ gầm nhẹ một tiếng, cũng mặc kệ Hạ Khả Tâm ở bên cạnh, xoay người sải bước rời khỏi Hạ Thị.
Lúc này cách thời gian tan tầm vẫn còn rất sớm, tuy rằng ngày thường thời gian đi làm của Nghiêm Cẩn cũng giống như những nhân viên bình thường khác, nhưng hiện