Chương 56: Áp chế
"Buổi chiều con buồn tay có đàn một chút, không ngờ Cẩn ca ca lại đột nhiên trở về, may mà con phản ứng nhanh, nói là chỉ dùng cái tay không bị thương để đàn..." Nghiêm Luân nói với Hạ Khả Tâm chuyện bị Nghiêm Cẩn phát hiện chuyện đánh đàn.
"Tiểu Luân, con điên rồi hả, không có việc gì ở nhà lại đánh đàn. Nghiêm Cẩn gần đây vẫn luôn đối nghịch với Cố Phong, trước đây một chọi một thì không có vấn đề gì, nhưng bây giờ ngay cả Quan Thị cũng bắt đầu nhảy vào trợ giúp Hạ Thiệu Nhiên. Nghiêm Cẩn căn bản không thể nào đấu lại hai người Cố Phong và Quan Long. Hiện tại đừng nói là hắn giúp mẹ, ngay cả bản thân hắn cũng sắp lo không xong. Nếu để Nghiêm Cẩn biết tay của con không sao cả, là chúng ta cố ý hãm hại Hạ Thiệu Nhiên, hắn không chỉ đem toàn bộ hận với Hạ Thiệu Nhiên đổ hết lên đầu chúng ta, ngay cả chuyện bực tức tranh chấp với Cố Phong Quan Long hắn cũng sẽ giận chó đánh mèo với chúng ta, hai mẹ con chúng ta xem như xong đời..." Hạ Khả Tâm nhíu chặt mày, bộ dáng lo lắng sốt ruột.
Mẫu tử hai người đang nói chuyện trong phòng, điện thoại Hạ Khả Tâm đột nhiên vang lên.
"Ai gọi tới vậy nhỉ? Sao lại là số lạ? Alo?" Hạ Khả Tâm nhíu nhíu mày, trên mặt tràn đầy nghi hoặc ấn nút nghe.
"Hạ Khả Tâm đấy à?" Từ bên kia điện thoại truyền đến tiếng một người đàn ông lạ.
"Là tôi, xin hỏi ai đấy?' Hạ Khả Tâm thuận miệng hỏi.
"Hạ Khả Tâm, trên tay tôi đang có chứng cứ bà cùng với con trai bà cố ý hãm hại Hạ Thiệu Nhiên." Người đàn ông lạ vẫn chưa trả lời câu hỏi của Hạ Khả Tâm, ngược lại trực tiếp tàn nhẫn nói một câu.
"Ngươi... ngươi nói bậy, Thiệu Nhiên là cháu trai của tôi, sao tôi có thể hại nó!" Hạ Khả Tâm bị dọa cho hoảng sợ, vội vàng lớn tiếng phủ nhận.
"Trong buổi tiệc sinh nhật của Nghiêm Cẩn, bà từ sau lưng đẩy Hạ Thiệu Nhiên làm cho cậu ta đứng không vững ngã về phía trước, sau đó con trai bà chủ động duỗi tay ra đưa về phía con dao cầm ở dưới của Hạ Thiệu Nhiên." Người đàn ông lạ kỹ càng tỉ mỉ miêu tả tình cảnh lúc ấy Hạ Khả Tâm cùng Nghiêm Luân hãm hại Hạ Thiệu Nhiên.
"Ngươi.... rốt cuộc ngươi là ai?!" Hạ Khả Tâm đưa tay lên trán xoa xoa mồ hôi lạnh toát ra, nơm nớp lo sợ hỏi.
"Sau khi gặp bà sẽ biết, tại nhà hàng XX, tôi chờ bà. Hạ Khả Tâm, nếu bà không tới, chứng cứ sẽ mau chóng rơi vào tay Nghiêm Cẩn." Người đàn ông lạ nói xong lập tức ngắt điện thoại.
"Tiểu... Tiểu Luân, làm sao bây giờ? Có người thấy được quá trình chúng ta hãm hại Hạ Thiệu Nhiên ở tiệc sinh nhật!" Hạ Khả Tâm khẩn trương đến độ đã cúp máy mà điện thoại di động vẫn còn dán trên tay, kinh hoảng thất thố nhìn Nghiêm Luân.
"Thật sao?!" Nghiêm Luân lập tức thay đổi sắc mặt.
"Phải, hắn ta miêu tả lại tình cảnh lúc ấy, lại còn nói trên tay có nắm chứng cứ.... người kia hiện tại hẹn mẹ đến nhà hàng XX gặp mặt, nói.... nếu.... nếu mẹ không đi, chứng cứ rất mau sẽ rơi vào tay Nghiêm Cẩn...." Hạ Khả Tâm dáng vẻ cực kỳ hoang mang lo sợ, nói chuyện cũng bắt đầu trở nên lắp bắp.
"Vậy mẹ mau lên đi! Còn cọ tới cọ lui làm gì nữa?!" Nghiêm Luân cũng sợ hãi chân tướng bị Nghiêm Cẩn biết được, gầm nhẹ thúc giục mẫu thân.
"Nhưng mà mẹ.... mẹ...." Hạ Khả Tâm do dự lưỡng lự.
"Nhanh lên! Hai người chúng ta cùng đi, cho dù thế nào cũng tuyệt đối không thể để cho người kia giao chứng cứ cho Cẩn ca ca." Nghiêm Luân dứt khoát quyết đoán kéo Hạ Khả Tâm ra cửa, chạy đến nhà hàng mà người đàn ông lạ kia hẹn trước.
Sau khi hai mẹ con Hạ Khả Tâm và Nghiêm Luân đến nhà hàng, nhìn xung quanh khắp nơi trong nhà hàng tìm kiếm người đàn ông lạ đã hẹn bọn