Chương 57: Thiện ác đến cùng có chung báo ứng.
Cao Đại Phú là một kẻ nam nữ đều ăn, Hạ Khả Tâm đã hơn 40 tuổi đem so với Nghiêm Luân chỉ mới 20, Cao Đại Phú đương nhiên thích một tiểu nam sinh xanh miết thủy nộn hơn (xanh non mọng nước =)) ), huống gì Nghiêm Luân lớn lên gương mặt lại cực kỳ xinh đẹp.
Trong tiệc sinh nhật của Nghiêm Cẩn ngày đó, Cao Đại Phú nhìn Nghiêm Luân đàn dương cầm lập tức kinh vi thiên nhân (cực kỳ kinh ngạc khi nhìn thấy, giống như chú Doãn lúc nhìn thấy Cô Cô ấy =)) ) Có điều Cao Đại Phú không dám đắc tội Nghiêm Cẩn, tuy nói trước khi gã lăn lộn trong hắc đạo, nhưng xí nghiệp Nghiêm Thị phát triển lớn mạnh như vậy, Nghiêm Cẩn khẳng định không phải là loại người đơn giản, cho nên Cao Đại Phú cũng không dám gây với Nghiêm Cẩn, cho nên, Cao Đại Phú cũng không dám làm gì với Nghiêm Luân cả, chỉ là cầm điện thoại di động chụp ảnh quay phim mấy cái để về nhà ý dâm ô tỏa một chút, không ngờ lại vô tình quay được quá trình Hạ Khả Tâm cùng Nghiêm Luân hãm hại Hạ Thiệu Luân.
Chuyện Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên tranh đấu quyết liệt gây ra một trận lưu truyền ồn ào huyên náo ở xã hội thượng lưu, Nghiêm Cẩn trước kia hỗ trợ Hạ Thiệu Nhiên tranh đoạt Hạ Thị, hiện tại lại chuyển sang trợ giúp Hạ Khả Tâm. Cao Đại Phú liền biết Hạ Khả Tâm cố ý hãm hại Hạ Thiệu Nhiên mới khiến cậu ta cùng Nghiêm Cẩn đối đầu nhau quyết liệt như vậy. Hạ Khả Tâm thì ngồi ở một bên ngư ông đắc lợi, Cao Đại Phú đang lo tìm không ra được cơ hội tiếp cận Nghiêm Luân, hiện tại lại đúng lúc lợi dụng đoạn video này uy hiếp mẫu tử Hạ Khả Tâm.
"Loại người như ngươi mà cũng muốn nhúng chàm Tiểu Luân! Ngươi đừng có nằm mơ!" Hạ Khả Tâm đương nhiên không thể nào đáp ứng yêu cầu của Cao Đại Phú, trừng mắt nổi giận nói.
"Nếu bà không muốn hợp tác cũng được, tôi chỉ có thể gọi điện thoại nói cho Nghiêm đổng biết chuyện mẫu tử hai người cố ý hãm hại Hạ Thiệu Nhiên, cũng để cho Nghiêm đổng hóa giải chuyện hiểu lầm với Hạ Thiệu Nhiên." Cao Đại Phú làm ra vẻ chính nghĩa thản nhiên nói, cầm lấy di động chuẩn bị gọi điện thoại cho Nghiêm Cẩn.
"Tôi đồng ý! Tôi đồng ý yêu cầu của anh!" Nghiêm Luân vẫn luôn im lặng không lên tiếng đột nhiên hô lớn, ngăn động tác gọi điện thoại của Cao Đại Phú.
"Tiểu Luân!!!" Hạ Khả Tâm quay đầu giật mình nhìn Nghiêm Luân.
"Mẹ, nếu Nghiêm Cẩn biết chân tướng sự việc, hai người chúng ta sẽ..." Trong mắt Nghiêm Luân hiện lên một tia quyết tuyệt không đường thối lưu.
Trước đó Hạ Khả Tâm đã nghiêm khắc phân tích qua hậu quả sau khi mọi chuyện vỡ lở, chính là chuyện quan trọng nhất bà vẫn chưa nói ra. Hạ Khả Tâm nghe nói tay trái của Hạ Thiệu Nhiên đã tàn phế, đương nhiên bà sẽ không ngu ngốc nói chuyện này với Nghiêm Cẩn. Nhưng nếu một ngày kia nếu Nghiêm Cẩn biết tay Nghiêm Luân không sao, ngược lại tay Hạ Thiệu Nhiên lại tàn phế.... chỉ nghĩ tới đấy thôi, Hạ Thiệu Nhiên đã sợ hãi run lập cập rồi.
"Tôi đồng ý với yêu cầu của anh, bây giờ hãy tiêu hủy chứng cứ đi!" Nghiêm Luân sau khi nhìn thấy phản ứng của Hạ Khả Tâm, quay đầu đối mặt với Cao Đại Phú, một lần nhắc lại mình đồng ý với yêu cầu của gã, để Cao Đại Phú tiêu hủy chứng cớ.
"Hạ Khả Tâm, nhìn con trai bà thức thời chưa kìa. Yên tâm, đến lúc đó tự nhiên chứng cứ sẽ bị tiêu hủy." Cao Đại Phú không phải ngu ngốc, sao có thể hiện tại liền tiêu hủy chứng cứ, hai mắt dâm tục nhìn chằm chằm Nghiêm Luân không bỏ.
"Tiểu Luân...." Hạ Khả Tâm lo lắng nhìn Nghiêm Luân.
"Mẹ, con không sao đâu." Nghiêm Luân lắc đầu, ý bảo Hạ Khả Tâm yên tâm.
"Không biết Nghiêm công tử có vui lòng tới nhà nhỏ của tôi một chút không?" Cao Đại Phú không có ý tốt đưa ra lời mời.
"Đi thôi" Nghiêm Luân đương nhiên hiểu rõ