Chương 87: An tâm
Ngón tay Nghiêm Cẩn vừa mới cắm vào hậu huyệt liền bị huyệt thịt mềm mại như bông gắt gao bao bọc lấy, cái cảm giác vừa mềm mại vừa ấm áp kia khiến cho Nghiêm Cẩn hận không thể ngay bây giờ cắm côn thịt vào bên trong hậu huyệt kia thao lộng một trận, nhưng vì sợ làm bị thương Hạ Thiệu Nhiên nên Nghiêm Cẩn chỉ có thể chịu đựng dục vọng của chính mình dùng ngón tay chậm rãi chọc vào rút ra tiếp tục khuếch trương.
"Cẩn......Cẩn..... tôi muốn..... tôi muốn....." Nghiêm Cẩn vốn đã quá quen thuộc với những chỗ nhạy cảm trên thân thể Hạ Thiệu Nhiên, biết lộng chỗ nào sẽ khiến cậu càng thoải mái càng hưng phấn, ngón tay cứ thế chọc vào rút ra vài cái, bản thân Hạ Thiệu Nhiên không kìm nén được dịch chuyển mông phối hợp với động tác chọc vào rút ra của Nghiêm Cẩn, từ trong miệng khẽ phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng, kỳ thật chính là muốn côn thịt thô dài của Nghiêm Cẩn đi vào lấp đầu thân thể trống rỗng của chính mình.
"Thiệu Nhiên ngoan.... chờ thêm một chút nữa....." Nghiêm Cẩn lo lắng rằng vẫn chưa đủ khuếch trương, vẫn chưa lập tức thỏa mãn yêu của Hạ Thiệu Nhiên, ngón tay tiếp tục chọc vào rút ra khuếch trương hậu huyệt.
"Cẩn..... tôi khó chịu quá.... nhanh lên một chút....." Hạ Thiệu Nhiên lại chờ không kịp nữa, hậu huyệt trống rỗng không được thỏa mãn, khó chịu tới mức hốc mắt bắt đầu phiếm hồng, đáng thương rưng rưng nhìn Nghiêm Cẩn, đôi mắt chớp một cái còn chảy ra một vài giọt nước mắt.
"Đừng khóc đừng khóc.... bây giờ anh sẽ cho vào...." Nghiêm Cẩn đã sớm là tên đã lên dây, vừa thấy Hạ Thiệu Nhiên khó chịu đến phát khóc, liền thay đổi tư thế đặt côn thịt vào trước miệng cúc huyệt.
Vốn dĩ Nghiêm Cẩn chỉ định sau khi đẩy đỉnh côn thịt vào bên trong hậu huyệt sẽ từng chút một cắm vào bên trong, nhưng đỉnh đầu vừa mới chen vào, mông Hạ Thiệu Nhiên lại dịch chuyển sâu xuống phía dưới, nháy mắt đem nguyên cây côn thịt nuốt vào bên trong hậu huyệt.
"A....."
"Ư....."
Hai người đồng thời phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
"Cẩn.... động một chút đi....." Hậu huyệt Hạ Thiệu Nhiên gắt gao mút chặt lấy côn thịt Nghiêm Cẩn, vặn vẹo mông không ngừng khát cầu.
Lúc mới bắt đầu, Nghiêm Cẩn còn sợ Hạ Thiệu Nhiên sẽ không chịu nổi liền cố ý thả chậm tốc độ chọc vào rút ra, nhưng Hạ Thiệu Nhiên đã bị hạ dược, thân thể bị dục vọng tra tấn đến vô cùng khó chịu, toàn thân giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt, chỉ muốn nhanh chóng được bắn ra, cho nên liên tục rên rỉ yêu cầu Nghiêm Cẩn nhanh một chút, tiếng rên rỉ khát cầu mềm mại ngọt ngào kia khiến cho Nghiêm Cẩn cũng dần dần đánh mất đi lý trí, cộn thịt bắt đầu mạnh mẽ gấp gáp thao lộng hậu huyệt.
Sau đó hai người đều trở nên điên cuồng, tiếng thở dốc trầm nặng của Nghiêm Cẩn, riếng rên rỉ của Hạ Thiệu Nhiên, tiếng hai khối thân thể va chạm vào nhau cùng tiếng nước dâm phát ra theo động tác côn thịt chọc vào rút ra.... rất nhiều những thanh âm dâm đãng trộn lẫn vào nhau kích thích tình dục của hai người tăng vọt, thẳng đến khi Hạ Thiệu Nhiên bị Nghiêm Cẩn thao đến trực tiếp bắn ra, tinh dịch màu trắng ngà phun tung tóe đầy người.
Nghiêm Cẩn dường như cũng đồng thời bắn ra, một cỗ tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào trong hậu huyệt Hạ Thiệu Nhiên, khiến cho Hạ Thiệu Nhiên cả người đều thoải mái đến không ngừng run rẩy.
Trải qua trận ái tình sung sướng tràn trề này đã tạm thời giảm bớt dục vọng bên trong Hạ Thiệu Nhiên, nhưng không ngờ dược tính của thứ thuốc mà Hạ Khả Tâm buộc Hạ Thiệu Nhiên nuốt vẫn còn rất lớn, côn thịt sau khi bắn tính chẳng bao lâu lại liền cương cứng lên, Hạ Thiệu Nhiên khó chịu vặn vẹo liền