Chương 89: Ở bên nhau
Nghiêm Cẩn trước tiên đưa Hạ Thiệu Nhiên trở về nhà, tuy rằng khi Nghiêm Cẩn vừa mới cứu Hạ Thiệu Nhiên ra đã lập tức gọi điện báo cho cha mẹ cậu biết, nhưng khi nhìn thấy tận mắt con trai bình an vô sự trở về nhà, cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên lúc này mới thực sự yên tâm. Chuyện lúc trước vì Hạ Thiệu Nhiên bị tàn phế một tay nên cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên đối với Nghiêm Cẩn có rất nhiều oán giận, nhưng lúc này đây ít nhiều gì cũng nhờ Nghiêm Cẩn giúp đỡ nên Hạ Thiệu Nhiên mới thoát nạn, cho nên hai ông bà hiện tại đối với Nghiêm Cẩn cũng thật tình cảm kích.
Có điều khi Hạ Thiệu Nhiên công khai nói với cha mẹ mình về mối quan hệ với Nghiêm Cẩn, sắc mặt hai ông bà liền lập tức thay đổi. Trước đó cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên cũng đã có nghe qua những lời đồn về chuyện con trai mình với Nghiêm Cẩn là đồng tính luyến ái, nhưng Hạ Thiệu Nhiên chưa từng đề cấp tới nên bọn họ cũng giả vờ như không biết, dĩ nhiên không có người làm cha làm mẹ nào hy vọng con mình là đồng tính luyến ái cả.
Hạ phụ lúc ấy liền nổi trận lôi đình, chất vấn Hạ Thiệu Nhiên có nghĩ tới chuyện nếu như lựa chọn ở cùng với Nghiêm Cẩn thì cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ cơ hội thừa kế Hạ Thị hay không. Hạ Thiệu Nhiên thở dài bất đắc dĩ nói nếu không có Nghiêm Cẩn, cậu ngay cả cơ hội được sống cũng không có. Hạ phụ sau khi nghe được liền lập tức á khẩu không nói nên lời. Lần này Hạ Thiệu Nhiên bị bắt cóc, những họ hàng thân thích Hạ gia bao gồm cả Hạ lão gia chẳng một ai quan tâm tới sống chết của Hạ Thiệu Nhiên, nếu không phải Nghiêm Cẩn sốt ruột chạy đôn chạy đáo ra tiền xuất lực, Hạ Thiệu Nhiên làm sao được cứu thoát lành lặn không sứt mẻ gì nhanh như vậy được?
Hạ phụ tự biết mình có chút đuối lý, nhưng lại không muốn cứ thể thỏa hiệp đồng ý để hai người ở bên nhau, liền làm mặt lạnh không quan tâm tới Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên nữa.
Nghiêm Cẩn thấy thế trong lòng rất khó chịu, Hạ Thiệu Nhiên vừa mới trở về lại bên cạnh mình đã phải chịu sự chỉ trích của cha mẹ. Nhưng đối với cha mẹ không thể lấy cứng đối cứng, mà bảo Nghiêm Cẩn từ bỏ Hạ Thiệu Nhiên thì đó là chuyện tuyệt đối không thể. Nghiêm Cẩn khó khăn lắm mới chờ được Hạ Thiệu Nhiên hồi tâm chuyển ý, cho dù phía trước có là núi đao biển lửa, Nghiêm Cẩn cũng tuyệt sẽ không buông tay. Cho nên, hiện tại Nghiêm Cẩn chỉ có thể chờ đợi cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên từ từ thay đổi thái độ, từ từ chấp nhận bọn họ.
Lúc sau, Nghiêm Cẩn lại đưa Hạ Thiệu Nhiên đến Hạ Thị, bài học của cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên còn đó nên Nghiêm Cẩn lo lắng Hạ lão gia cũng sẽ làm khó Hạ Thiệu Nhiên, liền muốn cùng cậu đi lên lầu, Hạ Thiệu Nhiên suy nghĩ nếu có sự có mặt của Nghiêm Cẩn có lẽ sẽ càng kích động lửa giận của Hạ lão gia, liền uyển chuyển từ chối ý tốt của hắn, một mình một người đi gặp Hạ lão gia.
"Ông nội" Hạ Thiệu Nhiên thông qua người thư ký thông báo sau đó đi vào văn phòng của Hạ lão gia.
"Thiệu Nhiên, không bị thương chứ? Cái con tiện nhân Hạ Khả Tâm dám bắt cóc cháu, chờ đó ông nội sẽ thay cháu dạy dỗ nó!" Hạ lão gia đang xem văn kiện ngẩng đầu lên nhìn Hạ Thiệu Nhiên giả vờ làm ra vẻ quan tâm.
"Cảm ơn ông nội đã quan tâm, cháu không sao cả." Hạ Thiệu Nhiên dĩ nhiên biết rõ trong lời nói của Hạ lão gia nửa thật nửa giả, nhưng vẫm lễ phép đáp lại một câu.
"Không sao thì tốt, Thiệu Nhiên a, ngày mai ông nội sẽ sắp xếp cho cháu đến xem mắt thiên kim Lý gia. Phải rồi, chuyện của cháu với Nghiêm Cẩn đã xử lý xong chưa?!" Hạ lão gia uyển chuyển đổi chủ đề, nói với Hạ Thiệu Nhiên chuyện tiếp tục đi xem mắt. Bởi vì lần xem mắt trước hại Hạ lão gia mất hết mặt mũi, cho nên trước khi đi phải đặc biệt hỏi Hạ Thiệu Nhiên đã xử lý xong chuyện với Nghiêm Cẩn chưa.
"Đã xử lý xong, ông nội, con đã quyết định ở bên Nghiêm Cẩn." Hạ lão gia hỏi chuyện lại đúng vào vảy ngược của Hạ Thiệu Nhiên, cậu liền trực tiếp bình tĩnh nói ra chuyện của mình với Nghiêm Cẩn.
"Mày... mày là cái đồ không biết xấu hổ! Lập tức cút ra ngoài cho tao, đừng bao giờ đặt chân nửa bước vào Hạ thị nữa!" Hạ lão gia tức khắc liền thay đổi sắc mặt, lập tức từ trên ghế đứng lên, nâng ngón tay chỉ ra cửa nhìn Hạ Thiệu Nhiên hét lớn.