Trong bệnh viện....
Mỹ Tuệ kiểm tra lại sức khỏe cho Như Ý cô con gái của Trịnh Hàn.
Được rồi hôm nay em suất viện có vui không?
Như Ý vui vẽ cười nói cô:
-Có chứ ạ... Nhưng như thì em sẽ không gặp lại chị nữa....Nếu vậy lâu lâu chị qua nhà em chơi đi nha....
Mỹ Tuệ nhìn cô bé hiền hậu nói:
Như thế không ổn lắm đâu!
Như Ý mắt buồn buồn Bà của cô bé liền nói....!
Tôi thấy con bé nói đúng dù gì Như Ý nhà chúng tôi cũng cô, hay bữa nào cô rãnh thì ghé qua chơi!
Đúng đấy chị.....đi nha chị..!
Nhìn thấy cô bé đầy mong chờ câu trả lời của cô.....Mỹ Tuệ lên tiếng:
Vậy được rồi, khi nào chị rãnh rồi chị qua nhà thăm em!
-Thật sao ạ!( Cô bé cười vui tít mắt hỏi lại)
Thật mà! chị hứa....
-Dạ!
Đúng lúc này có tiếng mở cửa, cô nhìn thấy anh và 3 người khác vào trong.
-Con khỏe chứ ..... Hôm nay các chú đặc biệt đây đón con xuất viện đấy. ( Sở Khiêm lên tiếng).
Dạ con cảm ơn! con nhớ các chú nhiều lắm đấy.
Sở Khiêm qua bên cạnh giường rồi xoa đầu mĩm cười với cô bé.
Vậy tôi xin phép ra ngoài trước.
Thế là cô bước ra ngoài. Lúc này Trịnh Hàn lên tiếng.
Tớ ra ngoài làm hô sơ xuất viên cho con bé đây....Mọi người ở đây ngồi chơi vói con bé đi.
Vậy cậu mau đi đi( Hoàn Phi lên tiếng)
Lúc này Trịnh Hàn đuổi theo sau cô.
Khoan đã!
Khi cô nghe thấy tiếng anh cũng liền dừng lại.
Xin hỏi có chuyện gì không vậy?
-Có chuyện mới nói được với em sao!
-Đúng vậy vì tôi không dư thơi gian đâu thưa anh! Xin phép!
Anh níu lấy tay cô, Mỹ Tuệ gỡ tay anh ra.Nên anh cũng đành buông.Cô về phòng mình còn anh đi làm giấy xuất viện.
Lúc này cô bạn thân Nhã kiểu cô gõ cửa phòng đi vào.
Tiểu Tuệ cậu biết không.....lúc... nãy tớ thấy có 4 anh chàng mặc vest anh nào cũng đẹp trai hết luôn đấy...Cậu có thấy không!
-Ừm!
-Cậu có nghe tớ nói không! ( Nhã Kiều lay tay của Tuệ)
Có mà.....họ là người nhà của cô bé Như Ý phòng đặc biệt ấy.
Cái bệnh nhân do cậu phụ trách ấy hả!
-Ừm.
-Sao cậu không nói cho tớ biết...Hừmmm
Tớ cũng mới nhìn thấy hôm nay.
Alo....Được rồi lát nữa tôi xuống đấy.( Nhã Kiều nghe điện thoại.)
Đi thôi.....đi lấy đồ ăn tớ tớ đặt hàng rồi....
Tớ không đói.....
Thôi mà đi thôi.
Vì cô bạn thân níu kéo nên cô cũng chỉ đi theo mà thôi .
Cảm ơn anh( Nhã Kiều nói)
wow....ngon quá cậu ngửi đi...
Thôi mùi gì thế khó chịu quá....( Mỹ Tuệ đưa tay để miệng ngăn chặn sự muốn nôn)
Cô chạy thục mạng vào nhà vệ sinh!Nhã Kiều cũng chạy theo sau cô.
-Ọe Ọe....!
Nhã Kiều xoa sau cô.
Cậu không sao ấy chứ!
Không sao!
Cô qua rửa tay và mình sạch sẽ.
Có phải cậu có cái đó.....
Cô đưa tay ngăn miệng bạn thân lại.
Suỵt ....cậu nói gì vậy chứ,không phải như thế đâu.
Thế là Mỹ Tuệ kéo cô bạn thân về phòng bệnh.
-Được rồi cậu nói