Cũng đã hơn 1 tuần trôi qua Khả Di cuối cùng cũng chuẩn bị ra viện rồi về nhà..... Sở Khiêm muốn Khả Di sống với mình để tiện cho việc chăm sóc cô và đứa bé.
-" Chúng ta sống chung đi Khả Di"
Hai mắt nãy giờ nhìn chằm chằm đứa bé của Khả Di, nghe anh nói vậy liền ngước mắt lên trông nhìn anh, cô nhìn thấy được sự mong chờ câu trả lời và nếu không chấp nhận thì sẽ thất vọng biết bảo....Khả Di cũng chả biết phải làm sao nên đành nói:
-" Nhưng mà.....!"
Sở Khiêm nắm lấy 1 tay của cô, thành khẩn cầu xin.
-" Xin em hãy để anh chăm sóc cho hai mẹ con? Được không?"
Anh đã thành khẩn đến vậy không chấp nhận thì cũng chả được....Bây giờ cô đành phải chấp nhận yêu cầu của anh.
-" Được rồi....Em về cùng anh!'
-" Em nói thật sao" gương mặt anh bây giờ mừng rỡ....cuối cùng cô ấy cũng đã chấp nhận về nhà cùng anh.
-" Đi thôi"
-" Để anh bế con cho" Cô đưa cho anh.....đồ đạc để cho người giúp việc đem.
Hành lí được cất trong xe đầy đủ, chiếc xe chạy đến căn biệt thự nhà anh. Nơi đây cũng chẳng xa lạ đối với cô, Khả Di thường xuyên ở đến đây, có khi thì ngủ ở đây, nên phải nói cô ấy rất thân thuộc.
Chiếc xe chạy đến trước cửa nhà, người làm mở cửa cho hai người.....Bố mẹ anh nghe tin rằng cô sẽ ở lại nhà anh, hai người không khỏi vui lòng, anh cũng đã sắp sếp đồ đạc trong phòng cho con....Chỉ chờ sau này tiểu công chúa lớn lên mà thôi. Căn phòng được trang chia rất đẹp phù hợp với màu sắc của con gái, không phải màu hồng, nhưng rất phù hợp với con gái. Tay anh vẫn ẩm đứa con,sau đó dẫn cô đi xem phòng của con.
-" Đây là phòng của con chúng ta"
Khả Di ngẩn người, không phải vì cô không biết anh giàu, nhưng cách trang trí ấy thật sự rất đẹp, cô như muốn hút hồn trong căn phòng này vậy.....Khả Di chợt tĩnh sau cơn hút hồn.
-" Trang trí quả thật rất đẹp, có lẽ nó rất phù hợp với phong cách của con gái.....Vậy phòng của em đâu"
-" Để anh dẫn em đi"
Đứng trước cửa.....
-" Đây chả phải là phòng anh sao?"
-'' Đúng vậy chúng ta sẽ ngủ chung.....Ý là để tiện chăm con, người làm cũng đâu ở đến ban đêm, chỉ có quản gia thôi"
Cô bán tính bán nghi nhưng cũng chấp nhận.
-" Vậy cũng được"
Nói xong cô liền đi tắm ... Còn anh ở lại chăm con.
Mẹ anh nghe thấy tiếng trẻ con khóc, liền nhanh chóng lên lầu, có lẽ đứa trẻ đã đói.Mẹ anh tay vừa cầm sữa cho em, rồi mở cửa.
-" Đưa đây để mẹ có lẽ em nó đang đói đấy." Tay bà để sữa cho tiểu công chúa bú miệng cũng hỏi...." Khả Di đâu?"
-" Cô ấy đang tắm ấy ạ"
-" Được rồi! con nghĩ ngơi đi , để mẹ trông em cho."
Mẹ anh vừa đưa đứa trẻ ra liền cởi áo vest vì cảm thấy nóng, lúc này Khả Di cũng vừa tắm xong.... Cô không thấy con đâu liền hỏi anh?
-" Con đâu rồi?"
-" Với mẹ đấy..... và sau nay mẹ sẽ ở lại đây để phụ chúng ta chăm con đấy.... Nếu em không thích thì anh sẽ....."
-'' Không sao cả....Mẹ anh ở lại chăm cùng cũng được, dù gì cũng là cháu của bác ấy"
Cô nói chuyện nghe xa lạ , anh trong lòng có chút xót xa.
-" Anh không đi làm sao?"
-" Tí nữa rồi đi, anh muốn nằm chút đã "
Có lẽ thật sự anh đã mệt mỏi trong mấy ngày này.... Sáng thì đi làm , tối lại chạy đến. bệnh viện để chăm con, mẹ anh với mẹ cô thì phiên thay nhau chăm sáng với trưa..... Nên ban đêm đứa bé cũng làm khổ anh rồi.
Nghe anh nói vậy cô cũng đành ra